Chương 426: Hôm khác
Triệu Mai Hương nghe mọi chuyện thì như lọt vào sương mù, bà ta nhìn về phía Sở Anh Ngọc rồi quay sang nghi ngờ hỏi lại Lâm Thanh Di: “Thanh Di, người kia là ai?” “Cô ấy...!là bạn của con.” Lâm Thanh Di chần chờ nói.
Bởi vì mẹ mình luôn không chào đón Sở Quốc Thiên, cho nên cô cũng vô thức cho rằng mẹ mình sẽ không chào đón người nhà của Sở Quốc Thiên, nếu để mẹ biết được Sở Anh Ngọc là em gái của Sở Quốc Thiên, không chừng sẽ nói ra những lời nói càng khó nghe hơn.
Nào biết được, lời này của cô vừa nói ra thì Sở Anh Ngọc lại phì cười một tiếng, qua sát bên tại của cô cười nói: “Ha ha, xem ra cô Lâm rất ghét Sở Quốc Thiên hạ, chỉ là tôi cũng có thể hiểu được, dù sao bây giờ anh ta cũng tồi tệ như vậy, mà trong mắt tất cả mọi người anh ta lại là kẻ bỏ đi, chị có muốn phủi sạch quan hệ với anh ta cũng không thể trách cô được cái gì.” “Tôi không phải có ý này...!
Lâm Thanh Di đang muốn giải thích, nhưng lúc này hai mắt của Triệu Mai Hương lại sáng lên, lớn tiếng nói: “Thì ra cô là bạn của Thanh Di, chỉ là đừng trách tôi nói có điều này, vừa rồi tư thế kia của cô quá dọa người rồi đó, sau này cũng không thể như vậy đó.
“Cháu có lỗi với dì quá, là do cháu quá vội thôi, sau này cháu tuyệt đối sẽ không như vậy nữa.” Sở Anh Ngọc lại lên tiếng xin lỗi lần nữa.
Vốn dĩ khuôn mặt của Sở Anh Ngọc thuộc vào kiểu xinh đẹp đáng yêu, lại thêm thái độ trước sau như hai người khác nhau, khiến cho Triệu Mai Hương không đành lòng trách cứ, ngược lại là cười ha ha nói: “Không sao không sao, đúng là một đứa nhỏ ngoan” “Cảm ơn dì a!” “Đúng rồi đứa bé này, con tìm Thanh Di nhà dì là có chuyện gì sao?” Triệu Mai Hương nghi hoặc hỏi.
“Là như thế này, cháu thấy quan hệ của chị Thanh Di và chủ tịch Sở không tệ, cho nên muốn chị Thanh Di giúp cháu liên hệ với chủ tịch Sở.
“Là việc này sao, thế thì dễ nói rồi, không ngại nói cùng cháu chút nguyên nhân, Thanh Di nhà chúng tôi và chủ tịch Sở chẳng mấy chốc nữa sẽ đến với nhau, đến lúc đó cháu nhất định cũng phải tới uống rượu mừng nha!” Triệu Mai Hương cười đầy phóng khoáng, trong lòng lại cười như nở hoa, ngay cả bạn bè của con gái mình cũng đã bắt được tin của chủ tịch Sở, xem ra chuyện vui này thật sự có thể thành rồi nha! “Mẹ, mẹ lại nói bậy bạ gì đó?” Lâm Thanh Di cau mày nói.
Nhưng Sở Anh Ngọc lại nói lần nữa: “Chị Thanh Di, chị cứ giúp tôi chuyện này nha, có được hay không...!“Thật sự xin lỗi cô, cô đã tìm nhầm người rồi, hôm nay mẹ tôi đúng là có hẹn với chủ tịch Sở, nhưng người ta còn chưa đồng ý đâu." Lâm Thanh Di đang muốn từ chối, nào biết được lúc này đột nhiên điện thoại lại reo lên.
Nhìn thoáng qua cuộc gọi báo tới thì cô vội vàng tiếp nhận: “Chủ tịch Quách, anh tìm tôi à?” “Tổng giám đốc Lâm, tôi thông báo với cô một tiếng, chủ tịch Sở đã đồng ý ăn cơm cùng cô rồi.” Quách Tiên Nhan nói ngay vào trọng điểm.
“Thật sao?” Lâm Thanh Di sững sờ.
“Đương nhiên, chỉ là chủ tịch Sở có nói, là anh ấy mời cô ăn cơm, chứ không phải các người mời, hơn nữa thời gian còn là tối nay, địa điểm anh ấy cũng đã chọn xong rồi.” Quách Tiền Nhan nhấn mạnh nói.
“Được, được, được, hoàn toàn không có vấn đề gì!” Cập nhật nhanh nhất trên ТгцyenАР*Р.cом
Không đợi Lâm Thanh Di trả lời, vừa nghe lén được thì Triệu Mai Hương vội vàng đồng ý ngay: “Cảm ơn chủ tịch Quách, tôi nhất định sẽ cho Thanh Di chuẩn bị chỉnh trang thật tốt rồi đi gặp chủ tịch Sở ngay!” “Được, tôi sẽ gửi địa chỉ chỗ dùng cơm tới điện thoại của tổng giám đốc Lâm, trước cứ như vậy đi đã.
Quách Tiên Nhan nói xong thì cúp điện thoại ngay.
“Quá tốt rồi!”
Triệu Mai Hương vô cùng kích động, vậy mà chủ động hôn Lâm Minh Quang một cái khiến cho cái mặt già của ông ta đỏ lên.
Trong lòng Lâm Thanh Di đẳng chát, luôn có cảm giác tính chất của bữa tiệc này đã bị thay đổi rồi, ngay lúc tâm tình của cô vô cùng phức tạp, lại nghe thấy Sở Anh Ngọc hỏi lại lần nữa: “Chị Thanh Di, đêm nay chị gặp được chủ tịch Sở có thể mang tôi đi cùng có được không?”
Lâm Thanh Di hơi trầm ngâm một chút, gật đầu đồng ý: “Được rồi!”
Chỉ là Triệu Mai Hương lại giả vờ tức giận nói: “Đứa nhỏ này cũng thật sự là...!Chị Thanh Di của cháu vất vả lắm mới có một buổi hẹn với chủ tịch Sở, cháu còn muốn làm bóng đèn, không được, hôm nào cháu gặp lại chủ tịch Sở sau đi!”.