Biệt thự nhà họ Lâm.
Không bao lâu sau khi Lâm Thanh Di rời khỏi phòng khám bệnh Hồi Xuân, cô bị đám người Lâm Minh Hải gọi tới đây.
Mấy ngày nay trong gia tộc xảy ra rất nhiều chuyện, sau khi bà cụ bệnh nặng đã dần chuyển giao một số quyền quản lý của gia tộc cho cô. Mà mấy ngày nay cô cũng chậm rãi cảm nhận được ít ấm áp do gia tộc đem đến cho mình.
Lúc này, trong đại sảnh chật ních người, ngoại trừ mấy người ở lại bệnh viện chăm sóc cho bà cụ Trịnh thì hầu như tất cả con cháu nhà họ Lâm đều có mặt.
Lâm Thanh Di ngồi ở vị trí chủ vị, cảm khái nhìn một đám con cháu nhà họ Lâm, làm thế nào cô cũng không ngờ, trong mấy ngày này bà nội đã chuyển tám phần cổ phần của gia tộc xuống dưới danh nghĩa cô, cả gia tộc còn lại chỉ được có hai phần.
Lắc đầu, Lâm Thanh Di nhanh chóng vứt bỏ tạp niệm, lên tiếng hỏi: "Chú hai, hôm nay còn chưa đến ngày họp gia tộc mà, sao tất cả mọi người đều tập hợp ở đây?"
"Là thế này..."
Lâm Minh Quang đang định mở lời, nhưng ngay lúc này lại có hai người đàn ông bước vào biệt thự.
"Giám đốc Quách, luật sư Tần!"
Nhìn thấy hai người, tất cả con cháu nhà họ Lâm đều đứng dậy theo bản năng.
Hiện giờ nhà họ Lâm đã sớm không còn vinh quang năm đó, nhất là khoảng thời gian không lâu sau khi xảy ra chuyện, cả nhà họ Lâm đều bị cô lập.
Mặc dù người khiến nhà họ Lâm ra cơ sự này là Quách Tiên Nhan và Tần Phong vừa mới tiến vào, nhưng điều này cũng không ảnh hưởng tới sự kính trọng của mọi người dành cho họ.
Dù sao, bà cụ cũng đã đích thân dặn dò, hiện giờ nhà họ Lâm muốn vực dậy lần nữa thì chỉ có cách ôm chặt lấy đùi Quách Tiên Nhan mới có thể.
Và đây cũng là một trong số những nguyên nhân tại sao bọn họ lại tiếp nhận Lâm Thanh Di, giao trọng trách cho cô.
Lâm Thanh Di cũng kinh ngạc trước sự ghé thăm đột ngột của hai người kia, cô đứng lên định lên chào hỏi, nhưng một đám con cháu nhà họ Lâm đã chặn hết đường đi.
Quách Tiên Nhan thu hết tất cả chuyện này vào trong mắt, ông xua xua tay, mỉm cười nói: "Mọi người đến đông đủ quá, xem ra Quách mỗ vẫn có chút mặt mũi."
"Giám đốc Quách nói đùa rồi, tất nhiên phải đón tiếp chứ!"
"Giám đốc Quách mau ngồi..."
Bây giờ có lẽ người duy nhất đang không hiểu gì chắc chỉ có mình Lâm Thanh Di, nhưng chưa kịp mở miệng, cô đã phát hiện Quách Tiên Nhan đang đi tới chỗ mình.
"Giám đốc Lâm, thật ra hôm nay triệu tập tất cả người nhà họ Lâm tới là ý của tôi, chờ lát nữa tôi sẽ để luật sư Tần nói cụ thể với mọi người!"
Lâm Thanh Di nhíu mày, cuối cùng cũng hiểu được nguyên do hôm nay con cháu nhà họ Lâm đến đông đủ như vậy, chỉ là trong lòng cô vẫn rất hoang mang, Quách Tiên Nhan đánh động nhiều người như vậy còn dẫn luật sư tới đây, rốt cuộc là muốn làm gì?
"Khụ..."
Ngay khi Quách Tiên Nhan đang chuẩn bị ngồi xuống, bỗng có một tiếng ho khan vang lên.
"Mẹ?"
"Bà nội?"
Mọi người nhìn qua chỗ phát ra tiếng, thấy bà cụ Trịnh đang chống nạng đi vào từ ngoài cửa cùng Lâm Văn Sang.
Quách Tiên Nhan cười nhạt không nói, ông ta có nghĩ tới chuyện hôm nay bà cụ Trịnh sẽ xuất hiện, chỉ là không ngờ đối phương lại đến sớm như vậy, xem ra bà cụ rất chắc chắn với kế hoạch này...
Lâm Thanh Di được xem như là người duy nhất trong sảnh không hiểu chuyện gì, cô thấy bà cụ đi về phía mình, vội vàng tiến lên nói: "Bà nội, thân thể bà còn chưa khôi phục, sao không ở lại bệnh viện nghỉ ngơi thêm chứ?"
"Không sao, bà lão đây xuất viện đã có sự cho phép của bác sĩ, lại có Sang nhi ở bên chăm sóc, không xảy ra chuyện gì được đâu." Bà cụ cười ha ha nói.
Lâm Thanh Di luôn cảm thấy như có gì không ổn, nhưng nhìn biểu cảm của bà lão, có lẽ cũng không hỏi ra được gì, nên bèn gật đầu, nhường ghế chủ vị cho bà.
Bà cụ cũng không từ chối, tự nhiên ngồi xuống, rồi cười nói với Quách Tiên Nhan ngồi cạnh đó: "Giám đốc Quách, nghe nói hôm nay cậu tới nhà họ Lâm chúng tôi là có chuyện tốt muốn tuyên bố?"
"Ha ha, tin tức của bà đúng là nhanh nhạy thật, không sai, lần này tôi dẫn luật sư Tần tới đây là để giúp đỡ nhà họ Lâm!" Quách Tiên Nhan cười nói.
"Vậy sao?" Bà cụ lại nói: "Thế không biết giám đốc Quách muốn giúp nhà họ Lâm chúng tôi thế nào