Chương 531: Trường y xảy ra chuyện.
truyện ngôn tình
Thần y Sở
Co dù thế nào Lâm Thanh Di cũng nghĩ đến thần y Sở ту lại là người âm thầm giúp đỡ cô, lập tức trong lòng rất hỗn loạn.
Trong đầu của cô hiện lên vô số dấu hỏi, cô không hiểu tại sao thần y Sở biết chuyện này, lại chạy nhanh đến nhà họ Dương giải quyết việc này, chẳng lẽ, thật chỉ là vì mình sao?
Chẳng qua cô chỉ là một nhân viên dưới tay anh, anh cần gì phải vì mình mà đụng vào loại nhà giàu như nhà họ Dương?
Dù cho Lâm Thanh Di không nghĩ đến chuyện gì đã xảy ra với bác sĩ Sở, lúc này trong lòng cũng nhịn không được xuất hiện một gợn sóng, dù sao, đổi thành ai gặp được loại chuyện này cũng sẽ không thờ ơ.
Dương Quốc Huy thấy Lâm Thanh Di không nói lời nào, suy nghĩ, liền mở miệng nói ra: "Cô Lâm, trước đó là chúng ta có mắt không biết Thái Sơn, xúc phạm cô, hư vọng cô rộng lượng, có thể tha thứ cho chúng tôi?"
Lâm Thanh Di bình tĩnh lại, cô nhìn thoáng qua hai chân bằng bỏ thạch cao của Dương Ngọc Hoa, vốn đang tràn đầy oán hận, vậy mà trông chốc lát đã hoàn toàn biến mất.
Do dự trong hai giây, cô liền phất tay nói: "Các người đi đi." "Cảm ơn cô Lâm, cô đang bận vậy tôi đi trước đây!" Dương Quốc Huy vui mừng, sau khi nháy mắt ra hiệu cho các con cháu nhà họ Dương, liền vội vàng rời khỏi văn phòng.
Nhìn dáng vẻ lo lắng và vội vàng của mấy người này, Lâm Thanh Di không nhịn được tức cười, nhưng mà lập tức tầm mắt của cô nhìn qua chìa khóa xe và chi phiếu mà Dương Quốc Huy bỏ trên bàn, không khỏi lại thở dài một cái nữa.
Đều có cùng họ Chu, nhưng chồng của mình lại hèn nhát như vậy, đừng nói là trước mắt những mấy thứ này, liền ngay cả một chút nghiêm chỉnh cũng không có...!
Bỗng nhiên!
Cô đột nhiên nghĩ đến, ngay cả nhà họ Dương cũng chạy đến Hoan Châu nói lời xin lỗi, có lẽ Sở Quốc Thiên cũng đến?
Nghĩ như vậy, không hiểu sao trong lòng cô lại bùng lên một ngọn lửa không tên, ngay sau đó liền bấm số điện thoại của Sở Quốc Thiên.
Tối hôm qua Sở Quốc Thiên không có về thẳng Hoan Châu, mà là sau khi xử lý những công việc tiếp theo, mới lên máy bay và hôm nay trở về Hoan Châu
Kết quả anh vừa xuống máy bay, khởi động lại điện thoại thì nhận được cuộc gọi của Lâm Thanh Di, hơi sững sờ nhưng cũng nhận cuộc gọi: "Thanh Di, sao em biết anh về Hoan Châu, là định đến đón anh sao?"
Lông mày Lâm Thanh Di tối sầm lại, tức giận nói ra: "Em rất bận, không rảnh đón anh, anh tụ gọi taxi đi." "Vậy tại sao em lại gọi cho anh?" "Không có chuyện thì không thể gọi điện thoại sao?" Lâm Thanh Di nói xong liền cúp điện thoại.
Sở Quốc Thiên bối rối, sững sờ nhìn màn hình điện thoại di động, đây là tình huống như thế nào?
Sau khi Lâm Thanh Di cúp điện thoại, liền lười biếng dựa vào trên ghế, một đôi mắt đẹp không có chút tiêu cự nào mà nhìn về phía trước, ngẩn ngơ suy nghĩ Cập nhật chương mới nhất tại TгцуenАРР.*cом
Nói thật, cô cũng không phải rất ghét Sở Quốc Thiên, mặc dù trong lòng vẫn luôn ngăn cách về chuyện sáu năm trước đối phương vứt bỏ mình cùng Bảo nhi, nhưng từ khi Sở Quốc Thiên trở về Hoan Châu, cô út nhiều gì cũng biết Sở Quốc Thiên là một người đàn ông biết gánh vác.
Chỉ là trong lòng cô vẫn không vừa lòng, dù sao không có so sánh liền không có tổn thương, sau khi cô thấy được nhiều những tài năng trẻ tuổi, làm cho trong tiềm thức cô muốn lấy người chồng là một người tài giỏi.
Cô không biết mình có thể kiên trì bao lâu, nhưng cô vẫn luôn đau khổ chống đỡ để duy trì nó từ áp lực mọi phía.
Sở Quốc Thiên, anh sẽ không làm em thất vọng, đúng không?...!
Sở Quốc Thiên thấy Lâm Thanh Di cúp điện thoại một cách khó hiểu, liền lắc đầu đi ra sân bay, nhưng mới vừa đến lối ra, liền thấy Quách Tiên Nhan đã sớm chờ ở đó.
"Cậu Sở!"
Quách Tiên Nhan nhìn thấy Sở Quốc Thiên, vội vàng lên tiếng chào hỏi.
"Sao cậu lại đến đây, có phải đã xảy ra chuyện rồi không?" Sở Quốc Thiên hỏi.
"Không sai."
Quách Tiên Nhan từ chối cho ý kiến, gật đầu rồi nói: "Nghe nói Triệu Thiên Hoằng cùng với Dương Cảnh nói, trường y...!Xảy ra chuyện rồi!" Sở Quốc Thiên nhướng mày, liền nghĩ đến điều gì, lạnh lùng hỏi: "Người của Dược Các?" "Vâng..."
Nhận được câu xác nhận, đôi mắt Sở Quốc Thiện hiện ra một cỗ lạnh lẽo..