Nhìn lướt qua mọi người, Tân Vận Hải cười lạnh: “Có thể để ý Trương Nghiên như vậy còn có vị nào?”
Toàn thân mọi người run rẩy, một đệ tử run giọng hỏi: “Anh Tân, này......!Tiểu tử này thật sự đã vô lễ với Trương Nghiên sao?”
Một lời của hắn ta thốt ra, lập tức thu hút vô số ánh mắt, bởi vì sau khi mọi người đã trải qua chuyện vừa rồi Tân Vận Hải vu oan hãm hại ‘ Mộ Dung Kính, đều cảm thấy chuyện vô lễ Trương Nghiên cũng chỉ là một cái cớ.
“Đương nhiên là thật, hiện tại Mộ Dung Kính chính là chọc tổ ong vò vẽ, không biết bao nhiêu người đang chờ xử lý cậu ta đâu, chẳng qua là tôi đang đánh tiên phong, những người đứng sau lại không dễ nói chuyện như tôi vậy.” Tân Vận Hải nói tới đây, khỏe miệng càng lộ ra ý dữ tợn.
Mà đảm nịnh nọt kia thấy thế, tất cả cũng đều nhìn nhau cười, ánh mắt nhìn Mộ Dung Kính giống như nhìn người chết.
Sở Quốc Thiên đương nhiên cũng nghe thấy cuộc nói chuyện giữa bọn họ, nhưng anh cũng không nhiều lời, mà xoay người đi vào phòng dành cho khách quý của Ngữ Yến.
“Coi Ngữ Yến, cô là khách quý được Dược Các đặc biệt mời đến, vì sao anh cô lại chỉ là một tuyển thủ dự thi, hơn nữa anh ta còn chọc cái sọt lớn, những việc này lẽ nào cô không biết sao?” Sở Quốc Thiên dò hỏi.
“Ngài Sở, thật sự rất xin lỗi, tôi cũng là vừa biết được tin tức này, không ngờ rằng người anh bất tài của tôi lại có thể sẽ làm ra loại chuyện hồ đồ này hồ đồ....!Ngữ Yến xin lỗi trả lời.
“Chuyện hồ đồ gì?” Sở Quốc Thiên nhíu mày.
“Thật ra, thiên phú của anh tôi cũng không cao, cho nên mấy năm nay vẫn luôn chưa có tiền đồ gì, người trong nhà không thích anh ấy, lúc này mới bảo anh ấy tới Dược Các học hỏi nhiều một chút.
Nào biết hai ngày trước, vậy mà anh ấy lại vừa gặp đã yêu Trương Nghiên đệ tử thiên tài của Dược Các, ngược lại nóng lòng hơn là nhân lúc Trương Nghiên đi ra ngoài một mình muốn vô lễ với cô ấy……....!Ngữ Yến nói rồi ngừng lại, dường như cảm thấy rất thẹn.
App
Nhưng ngay sau đó, cô ta lại nói tiếp: “Ngài Sở, thật ra chuyện này Trương Nghiên cũng không nói ra ngoài, suy cho cùng chuyện này liên quan đến danh dự của cô ấy, nếu không hiện tại anh tôi cũng không có cách nào tiếp tục dự thi, chỉ tiếc, chuyện này vẫn bị người có tâm đã biết, ai......"
Sở Quốc Thiên nhìn thoáng qua Ngữ Yến, anh lạnh nhạt nói: “Vậy hả chẳng phải là nói con đường dự thi lần này của tôi rất gập ghềnh sao?”
“Có lẽ là……....!Ngữ Yến cắn cắn môi, nói: “Ngài Sở, nếu anh cảm thấy quá phiền toái, tôi có thể trả lại tiền cho anh, anh đều có thể rời khỏi Dược Các bất cứ lúc nào.”
“Không cần, tôi là vì ban hổ châu mà đến, trước khi không lấy được ban hổ châu, tôi không thể nào rời đi!” Sở Quốc Thiên nói xong, liền đi ra phòng cho khách quý,
Nhìn bóng dáng Sở Quốc Thiên rời đi, khoé miệng Ngữ Yến hơi nhếch lên, nhưng rất nhanh, cô ta lại gọi một cuộc điện thoại.
“Chuyện đúng như anh đã dự đoán, Tân Vận Hải đã ra tay, đáng tiếc chính là, Tân Vận Hải cũng không thành công”
“Không sao, Tân Vận Hải chỉ là nhân vật nhỏ, địa vị của Trương Nghiên ở Dược Các cực kỳ đặc biệt, người hi vọng có được cô ta đếm không hết, cho nên lần này Sở Quốc Thiên tuyệt đối không thể nào thoát thân dễ dàng như vậy thoát thân, tôi lại muốn nhìn xem hắn ta sẽ phá như thế nào?” Trong điện thoại, giọng nói u ám của người đàn ông lại vang lên lần nữa.
Ngữ Yến không tỏ ý kiến, cô ta nghiêm túc nói: “Anh muốn trả thù ngài Sở tôi không quan tâm, cũng sẽ tận lực phối hợp với anh, nhưng trước đây chúng ta đã nói rồi, long huyết trong cơ thể anh ta phải đưa toàn bộ cho tôi!”
“Đương nhiên.”
.......!
Sau khi Sở Quốc Thiên rời khỏi phòng cho khách quý, liền tìm một chỗ yên tĩnh, bởi vì sau khi đã trải qua chuyện vừa rồi, nếu như anh trở về hậu trường tuyển thủ có chút chán ghét.
Mãi cho đến khi đại hội phân biệt thuốc bắt đầu, lúc này Sở Quốc Thiên mới đứng dậy, nhưng anh còn chưa đi vào hội trường, bỗng nhiên, một giọng nữ lanh lảnh lọt vào tai anh.
“Mộ Dung Kính, anh đứng lại đó cho tôi!”
Sở Quốc Thiên theo tiếng vừa nghe thấy, lập nhìn thấy một nữ đệ tử của Dược Các dáng người cao gầy, trang điểm tinh tế đang nổi giận đùng đùng đi về phía mình.
Thấy cổ áo cô ta có ba ngôi sao, trong nháy mắt Sở Quốc Thiên liền phản định cô gái này nhất định cũng là một trong mười đại đệ tử thiên tài, chính vào lúc anh chuẩn bị lên chào hỏi, đôi mắt lại đột nhiên co rụt lại.
“Mộ Dung Kính, tên khốn nạn!” Chỉ thấy sau khi cô gái đến gần, tát lên mặt Sở Quốc Thiên không chút do dự.
Sở Quốc Thiên nhẹ nhàng nắm lấy tay đối phương, nhíu mày nói: “Cô điên rồi sao?”
“Tên khốn nạn, anh cút cho tôi, hôm nay bà đây nhất định phải đánh chết tên khốn nạn anh!” Cô gái giãy giua hai tay không có kết quả, tức giận đến ngực đều run lên.
Mời đọc truyện trên VietWriter.vn
Rất nhanh, liền có người phát hiện ra tiếng động bên này, có cô gái quen biết nữ đệ tử lập tức kinh ngạc hô lên: “Trời ơi, vậy mà Lưu sư tỷ lại bị ức hiếp!”
“Lưu sư tỷ, chị sao rồi?”
“Fuck, lại là tên súc vật ‘ Mộ Dung Kính, mới vô lễ với Trương Nghiên sư tỷ xong, hiện tại lại muốn bắt nạt Lưu Nguyệt Kiều sư tỷ, thật quá đáng!”
“Súc sinh, mấy đóa kim hoa của Dược Các chúng ta đều bị con bé này khinh nhờn sao?”
“Buông Lưu sư tỷ ra, có bản lĩnh tới đây!”
Rất nhanh, một đám đệ tử vây xung quanh hai người, tất cả đều tức giận quát mắng Sở Quốc Thiên.
Sắc mặt Sở Quốc Thiên trở nên sa sầm, biết hiện tại mình nói gì đều không giải quyết được vấn đề, may mà dứt khoát buông lỏng Lưu Nguyệt Kiều ra.
Lưu Nguyệt Thoát thoát khỏi vòng vậy, vừa xoa cổ tay mình, vừa oán hận nhìn chằm chằm Sở Quốc Thiên, chính vào lúc cô ta chuẩn bị nói gì đó, một đám người bước nhanh đi tới.
“Đại hội lập tức bắt đầu rồi, các người vây quanh ở đây chuyện này là thế nào, giải tán hết!”
Lưu Nguyệt Kiều thấy thầy giáo đi vào hội trường, liền xua tan ý niệm tiếp tục làm khó Mộ Dung Kính, nhưng ánh mắt nhìn Sở Quốc Thiên lại càng lạnh lùng u ám hơn.....