Chương 436: Bảo Nhi không vui
Bước chân của Viên Duy dừng lại, anh ta chỉ mũi mình nói: “Anh nói chúng tôi sẽ thua sao? “Ha ha, anh sẽ không cho rằng Các chủ Dược Các các người ra tay, tôi sẽ phải chịu thua chứ? Nếu muốn khiêu chiến tôi, như thế nào cũng phải thể hiện ra chút thành ý, không phải sao?” Sở Quốc Thiên quơ lá thư khiêu chiến trong tay.
Viên Duy nhìn thoáng qua lá thư khiêu chiến, anh ta nhíu mày nói: “Thần y Sở muốn cái gì?” “Dược Các
Sở Quốc Thiên nói ra câu trả lời đã sớm nghĩ từ trước: “Nếu tôi thắng thì Dược Các sẽ là của tôi.”
Cả người Viên Duy chấn động, anh ta cực kỳ không dám tin nhìn chằm chằm Sở Quốc Thiên.
“Đây là điều kiện của tôi, anh trở về xin phép các chủ của anh đi, đồng ý thì so tài, không đồng ý thì đừng nghĩ nhiều nữa." Sở Quốc Thiên nói xong lập tức ném lá thư khiêu chiến trong tay xuống dưới chân Viên Duy.
Viên Duy như thế nào cũng không nghĩ ra được Sở Quốc Thiên lấy dũng khí ở đâu mà nói muốn lấy cả Dược Các, chỉ là khi nghĩ đến ý nghĩa đặc biệt của Ban Hổ Châu đối với Dược Các, anh ta biết, chuyện này đã không còn là chuyện mình có thể làm chủ được nữa rồi.
Cho nên sau khi hơi suy nghĩ, anh ta nuốt nước bọt nói: “Thần y Sở, tôi phải liên lạc với Các chủ trước, chuyện này phải đích thân ông ấy tự mình gật đầu mới được.” “Đi đi.
Sau đó Viên Duy chạy ra khỏi văn phòng, liên lạc với Các chủ của Dược Các.
Đại khái hai phút sau, anh ta mới lần nữa quay lại, chỉ thấy anh ta nhặt lá thư khiêu chiến từ trên mặt đất lên, lần thứ hai đưa cho Sở Quốc Thiền nói: “Thần y Sở, Các chủ chúng tôi đã đồng ý, ông ấy nói một tuần sau hẹn gặp ở Dược Các so tài!” “Có thể.
Chỉ là đến lúc đó các người phải mời bác sĩ hàng đầu nước Viễn đến làm chứng, hơn nữa còn phải nói cho cả thế giới biết chuyện so tài lần này để cho càng nhiều người biết chuyện này thì càng tốt!” Sở Quốc Thiên gật đầu nói.
“Không có vấn đề gì.” “Vậy anh Viên trở về đi, một tuần nữa tôi sẽ chuẩn bị đến Dược Các” Sở Quốc Thiên nói xong lại một lần nữa ngồi trở về chỗ cũ.
Chờ sau khi Viên Duy rời đi, Triệu Thiên Hoằng lại vô cùng nghiêm túc đi vào.
Khi ông ta nhìn thấy lá thư khiêu chiến trên bàn làm việc của anh, ngay lập tức ông ta khó xử nói: “Cậu Sở, cậu..
“Yên tâm đi, y thuật của tôi chẳng lẽ ông còn không rõ ràng sao? Chỉ là một Dược Các cỏn con thôi mà, tôi thật đúng là còn không để vào mắt!”
Sở Quốc Thiên nói xong, trong mắt hiện lên vẻ tính toán.
Nếu không phải vì cứu chữa cho Triệu Lạc Dĩnh, làm sao anh sẽ thay đổi diện mạo đến Dược Các lấy Ban Hồ Châu, nếu như không lấy Ban Hổ Châu, anh làm sao có thể liên tiếp gặp phải nhiều phiền toái như vậy được.
Nhưng mặc kệ nói như thế nào, vô luận là Ban HỔ Châu, hay là Triệu Lạc Dĩnh bị thương, đều là bởi vì anh, anh không có khả năng khoanh tay đứng nhìn, nhưng nếu Dược Các dám khiêu khích uy nghiêm chí tôn của anh, anh cũng không ngại lần thứ hai ra tay chấn động một phen.
ТrцуeлАРР.c*ом trang web cập nhật nhanh nhất
Dù sao thì nếu thật sự có thể thu được Dược Các, bất kể là đối với lực lượng của Công ty Hữu hạn Y dược Thanh Di hay Y Đạo Môn đều tăng thêm vài phần, đến lúc đó ba tổ chức hợp nhất, ảnh hưởng cũng sẽ càng lúc càng lớn, cho dù những dòng họ có truyền thống về y dược và cả những gia tộc trong giới quý tộc nhưu nhà họ Sở thì cũng không dám khinh thường anh.
Triệu Thiên Hoằng là người rõ ràng nhất trong Y Đạo Môn, ông ta đương nhiên không hoài nghi y thuật của Sở Quốc Thiên, nhưng nghĩ đến thân phận của Sở Quốc Thiên không thể bại lộ, nếu là thật sự so tài nhất định sẽ khiến toàn xã hội chủ ý, nếu có người cẩn thận nghiên cứu kỹ, nói không chừng thân phận Sở Quốc Thiên thật sự sẽ bại lộ.
Nghĩ như vậy, ông ta lập tức nói ra lo lắng trong lòng, nào biết Sở Quốc Thiên nghe xong lại thản nhiên lắc đầu, nói: “Yên tâm đi, chỉ cần tôi phong tỏa tin tức, không ai có thể biết được thân phận của tôi!”
Triệu Thiên Hoằng bất đắc dĩ, sau khi chào hỏi lập tức rời đi, nhưng ông ta còn chưa đi ra ngoài thì thấy Nam Cung Thế vội vàng hoảng hốt chạy vào: “Cậu Sở, chuyện lớn không xong rồi!”.