Chương 459: Chấp nhận sự thật
Trước mắt bọn họ, phía sau Long Quyền Thái, bức tường chịu lực kia bị thủng một lỗ lớn, mà Long Quyền Thái ở trong tâm điểm của cơn bão đã sớm xụi lơ trên mặt đất, bộ dạng ông ta cực kỳ chật vật.
"Đây...!Đây không phải tất cả đều là do tên họ Sở làm chứ?” Long Hải Cung mồm há to, trong mắt toàn là vẻ rung động.
Mà những tên nhà họ Long thì lại càng không dám, bọn họ chỉ cảm giác phía sau đều bị mồ hôi lạnh ướt đẫm.
Cho dù là Vương Trạch cũng bị một màn trước mắt làm cho khiếp sợ không cách nào nói ra.
Ông ta nghĩ tới Sở Quốc Thiên có thể đánh nhau được nhưng cũng không nghĩ tới lại có thể đánh ra như vậy.
Loại uy lực này, căn bản không thua kém uy lực của viên đạn bắn ra từ súng cối chứ?
Sở Quốc Thiên lẳng lặng nhìn Long Quyền Thái như vậy.
Quần áo của Long Quyền Thái sớm đã biến thành nghìn vết thương trăm lỗ hổng, máu tươi theo quần áo rách rưới tưới trên mặt đất, cùng với gia chủ đương nhiệm nhà họ Long vừa rồi uy phong lừng lẫy giống như hai người khác nhau vậy.
“Gia chủ!” Long Vạn Trường kinh hô ra tiếng.
Mặt khác, người của nhà họ Long đều trở nên kinh hồn bạt vía.
Chuyện đã đến nước này, bọn họ làm sao còn không nghĩ tới gia chủ của mình căn bản không phải là kẻ thù đáng gờm của Sở Quốc Thiên.
Mặc dù trong lòng bọn họ hoàn toàn không muốn tin nhưng sự thật chính là như vậy, không cho phép bọn họ nghi ngờ điều đó.
Long Quyền Thái chật vật bỗng nhiên cử động, ông ta dùng toàn bộ sức lực của mình, mạnh mẽ giãy dụa từ trên mặt đất, nhưng vừa ngồi dậy liền lần thứ hai ngã xụi lơ xuống đất.
“Sở...!Thần y Sở, cậu...!Thực lực của cậu vượt xa tưởng tượng của tôi rồi...!“Hiện tại mới biết điều đó sao, ông không cảm thấy đã quá muộn rồi ư?” Sở Quốc Thiên một chút thương hại cũng không có, nói xong thân hình lại một lần nữa lắc mạnh.
Khi anh một lần nữa xuất chiêu, lại đem Long Quyền Thái đã ngã xụi lơ dưới đất một tay vặn vào giữa không trung.
“Gia chủ!” “Họ Sở kia, anh muốn làm cái gì?” “Mau buông gia chủ ra...!Nhưng Sở Quốc Thiên chỉ cười lạnh, hung hăng đập Long Quyền Thái trong tay xuống đất, nhất thời bụi bặm bay lên, máu Long Quyền Thái phun ra không ngừng.
“A! Tôi phải giết cậu!”
Long Hải Cung cuối cùng không bình tĩnh được, dù cho trong lòng vô cùng kiêng kị thực lực của Sở Quốc Thiên, ông ta cũng phải ra tay.
“Giết chết anh ta!” “Thay gia chủ báo thù!” “Thay nhà họ Long làm chủ!” “Xông lên...!
Tất cả người nhà họ Long còn có thể thở hổn hển được thì đều điên cuồng nhào về phía Sở Quốc Thiên.
Ngay cả gia chủ cũng bị bạo ngược, bọn họ thân là con cháu nhà họ Long, muốn lui cũng không thể lui.
Nếu không, gia chủ sớm muộn gì cũng bị tên họ Sở kia đánh chết mà thôi! Ủng hộ team ch*úng mình bằng cách theo dõi truyện tại ТгuуeлАРР.cом
Có người tay không ra quyền, có người cầm binh khí lạnh, có người thậm chí còn lấy ra khẩu súng lục, tóm lại vì tiêu diệt Sở Quốc Thiên, bọn họ đều không từ thủ đoạn.
Đương nhiên, Sở Quốc Thiên tựa hồ đã sớm đoán được tất cả những việc này, đối mặt với hàng loạt con cháu nhà họ Long bay nhào tới, anh ấy lâm nguy không sợ hãi, ngược lại khoé miệng còn nở ra một nụ cười như có như không.
“Dừng...!Dừng tay!”
Mắt thấy cuộc đại chiến sắp ập tới, lúc này không biết ở đâu đó, đột nhiên, một âm thanh yếu ớt vang lên.
Mọi người dừng lại bước chân, cho dù là Sở Quốc Thiên cũng có chút kinh ngạc nhìn về phía âm thanh đó.
Người nói chuyện, tất nhiên chính là Long Quyền Thái đã xụi lơ.
Chỉ nhìn thấy vẻ mặt ông ta suy sụp, tựa như một con gà trống đấu bại trận, khàn khàn nói: “Sở...!Thần y Sở, tôi...!Tôi nhận thua, cậu...!Cậu hãy tha cho bọn họ đi..……
Ầm! Lời của Long Quyền Thái nói ra không khác gì trên thả một quả ngư lôi lên mặt hồ vốn đang tĩnh lặng, khiến cho tất cả con cháu nhà họ Long đều khiếp sợ kinh ngạc không thôi.
“Gia...!Gia chủ, người.
Một lão già nhà họ Long muốn nói cái gì nhưng nói đến bên miệng thì lại lập tức thu về.
Sự thật ở ngay trước mắt, cho dù trong lòng ông ta không cam lòng, thì có thể làm được cái gì?.