Mục lục
Có chồng là Thần y
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 610: Bức Màn​










“Nhà sản xuất ơi, anh đừng giận, anh rể em chỉ nhất thời xúc động.” Lâm Hiểu My nặn ra nụ cười giảng hòa, đồng thời nháy mắt với Sở Quốc Thiên, nhỏ giọng nói.

“Anh rể, chẳng phải anh nói sẽ không gây thêm phiền phức cho em sao? Lẽ nào hôm nay anh tới đây theo lệnh của bà chị em định phá hủy tương lai tốt đẹp của em hả?” “Hiểu My, em không hiểu những lời anh ta vừa nói à?” “Uống rượu xong đến phòng khác bàn tiếp, sao không bàn ở đây mà phải đi phòng khác? Nói trắng ra, bữa tiệc này chỉ là lướt qua sân khấu thôi, điều bọn họ muốn thật sự chính là chơi đùa bọn em trên giường”
Sở Quốc Thiên không nhịn được bèn nói rõ thẳng thừng.

Tấm màn cuối cùng bị xé rách khiến tất cả mọi người bên bàn vô cùng xấu hổ.
Gã râu rậm nhíu chặt mày, chẳng nói câu nào.
Nhà sản xuất Trương ở bên cạnh như thể không nghe thấy gì cả, vẻ mặt ông ta rất bình tĩnh.
Có thể do ông ta đã trải nghiệm nhiều hơn, điều đó không quan trọng.


Đúng lúc này, một tiếng cười giễu cợt xẻ rách sự lúng túng trong không gian.

“Cho dù chúng tôi thực sự chơi đùa với bọn họ, cũng do chúng tôi tự nguyện, có liên quan gì tới dạng ăn cơm chùa như anh không?”
Trương Lam Châu lạnh lùng nhìn Sở Thiên, chế giễu: “Trong giới giải trí ai không biết chuyện này? Đây là chuyện quy tắc ngầm rất bình thường, có gì đáng ngạc nhiên chứ “Hơn nữa, nhà sản xuất Trương không quen không biết chúng tôi, tại sao phải ủng hộ? Ngủ cùng thì thế nào? Nhà sản xuất Trương bỏ vốn thì chúng tôi cũng phải trả giá, trên đời này làm gì có bữa cơm miễn phí, bọn tôi đều hiểu điều này mà nhỉ?"
Trương Lam Châu nói tiếp: “Nếu họ tình tôi nguyện thì anh lấy tư cách gì tham gia?”
Sở Quốc Thiên cảm thấy sửng sốt, sau khi dời mắt sang người Lâm Hiểu My thì không nói gì nữa.

“Vẫn là Lam Châu hiểu chuyện “Đúng đấy, tôi thấy Lam Châu là người thấu đáo nhất trong mấy cô gái này, rất thích hợp với nhân vật nữ chính.

Vài người nghe vậy, càng thêm ngưỡng mộ Trương
Lam Châu.
Thậm chí nhà sản xuất Trương cũng gật đầu lia lịa, nhìn Trương Lam Châu trong lòng cũng thấy yêu thích.
Chỉ có điều, đáng tiếc sắc đẹp của Trương Lam Châu thực sự không bằng Lâm Hiểu Mỹ, mà hôm nay mục đích chủ yếu của ông ta là Lâm Hiểu Mỹ.
Lời nói của Trương Lam Châu rất có lý.
Từ lâu, quy tắc ngầm đã không còn là chuyện bí mật trong giới giải trí, mọi người anh tình tôi nguyện, có tài nguyên thì cho cô chọn, nếu không muốn thì không ai ép buộc.
Sở Thiên không nói gì.
Lâm Hiểu My hít sâu, thả lỏng một chút, đặt ly rượu trong tay lên bàn.


Nhà sản xuất Trương thấy thế, sắc mặt ông ta tối sầm, im lặng nhìn Lâm Hiểu My.

“Nhà sản xuất ơi, tôi nghĩ lần này có lẽ không thích hợp, chúng ta hẹn lần sau nhé, lần này coi như tôi làm mọi người không vui.”
Lâm Hiểu My sắp xếp từ ngữ nói.

“Hiểu My à, cậu đừng hành động theo cảm tính, nên suy nghĩ kỹ trước khi nói...!Hồ Khiết Vĩ nghe vậy, vội vàng khuyên nhủ “Đúng vậy đó Hiểu Mỹ, nếu...!bỏ lỡ cơ hội lần này thì rất khó gặp được, cậu nên nghĩ kĩ đi nào!
Lâm Hiểu My không nghe theo lời khuyên của đám bạn cùng phòng, mà nhìn thẳng vào nhà sản xuất nói: “Nhà sản xuất ơi, thật ngại quá, hôm nay tôi cảm thấy trong người hơi khó chịu, không ở đây làm phiền mọi người nữa.

Anh rể ơi, chúng ta về nhà thôi.” “Được.” Sở Thiên trả lời.
Gã râu rậm thấy thế, trong lòng có chút sốt ruột.

“Hiểu My à, cô nên nghĩ kĩ cho kỹ, cơ hội mà mất đi rồi sẽ không trở lại đâu” Lâm Hiểu My nhìn người đàn ông có chòm râu dài với vẻ mặt chân thành: “Xin lỗi ông Mã.


“Chuyện này."
Người đàn ông có chòm râu dài nghiến răng, tức giận quay đầu nhìn Sở Thiên đăm đăm: “Sở Quốc Thiên, cậu không có chí phấn đấu thì thôi đi, còn làm ảnh hưởng và hủy hoại tương lai tốt đẹp của con gái nhà người ta." “Trong lòng có suy nghĩ xấu xa gì, các người tự mình biết rõ.

Huống chi em ấy muốn đóng phim, đâu phải chỉ có con đường duy nhất thông qua các người.
Sở Quốc Thiên lạnh lùng nhìn bọn họ.

“Ý cậu là, cậu thực sự định tự mình nghĩ cách giúp cô ta sắp xếp sao?" “Đừng chọc cười nữa, cậu không tự lấy nước tiểu soi mặt mình thử xem, cậu là cái thá gì mà muốn giúp cô ta?” Trong phòng lại vang lên tiếng cười ầm ĩ Sở Thiên không quan tâm.
Lâm Hiểu My trực tiếp kéo cánh tay Sở Thiên, đi tới cửa phòng.
Từ Na thấy vậy, cũng vội vàng cầm túi xách lên chạy ra ngoài đuổi theo Lâm Hiểu My..

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK