Mục lục
Sáu Người Chị Gái Cực Phẩm Của Tôi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 104

Sếp Chu lạnh giọng nói: “Đừng để tôi phải nhắc lại lần thứ hai!”

Ầm!

Trong đầu bốn người kia như bị sét đánh! Cả người hoá đá tại chỗ!

Dịch Thanh Tùng cũng trợn mắt há mồm, không biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.

Trương Minh Vũ cười hỏi: “Này anh Dịch, tôi có thể đi được chưa?”

Câu nói này lập tức dời sự chú ý của sếp Chu lên người Dịch Thanh Tùng. Sếp Chu lạnh lùng nhìn hắn ta.

Dịch Thanh Tùng tức thì run lẩy bẩy!

Mặc dù năng lực của nhà họ Dịch rất khá nhưng so với tập đoàn Đại Phú vẫn chẳng là gì cả!

Đến cả bố hắn ta gặp sếp Chu cũng phải khúm núm lấy lòng, đương nhiên hắn ta cũng không dám đắc tội.

Sếp Chu cất giọng hỏi: “Anh cũng tham gia vào chuyện này à?”

Dịch Thanh Tùng lắp bắp phân bua: “Không… không phải đâu. Tôi quen… quen Trương Minh Vũ, chúng tôi thân nhau lắm. Tôi còn… tôi còn nghĩ cách giúp… giúp vợ anh ấy… tìm thần y mà. Sao tôi có thể…”

Hắn ta nói mãi không hết câu, cũng chẳng biết mình nên nói gì cho phải.

Dứt lời, hắn ta gắng gượng nở nụ cười nhưng trông còn xấu hơn cả khóc.

Sếp Chu lườm hắn ta một cái rồi quay sang khách sáo nói với Trương Minh Vũ: “Anh thấy… chuyện này nên xử lý như thế nào?

Tròng mắt mọi người đều lồi hết ra ngoài!

Cho dù là vì quy tắc của công ty thì sếp Chu cũng đâu cần phải nhún nhường như vậy?

Trương Minh Vũ cười bảo: “Sếp Chu rất công bằng, xử lý cực kỳ tốt!”

Nghe vậy, cô ta thở phào một hơi, ngẩng đầu dạy bảo mọi người: “Tất cả các người đều bị trừ nửa tháng tiền lương! Ai vừa ra tay đánh người thì từ chức hết đi!”

Lời nói lạnh như băng truyền vào tai bọn họ.

Toàn bộ sảnh lớn lặng ngắt như tờ, chẳng ai dám thở mạnh!

Lâm Kiều Hân trố mắt nhìn Trương Minh Vũ, không dám tin vào mắt mình.

Chẳng lẽ là vì sếp Chu quá muốn giữ gìn hình ảnh của công ty sao? Chắc chắn là không!

Chẳng biết tại sao, cô bỗng cảm thấy Trương Minh Vũ trở nên thần bí lạ thường.

Dịch Thanh Tùng siết chặt tay thành nắm đấm, lửa giận bùng lên trong mắt.

Nhưng hắn ta chưa kịp làm gì đã nghe thấy giọng nói lạnh lùng của sếp Chu vang lên lần nữa: “Phải rồi, vừa rồi anh là người không cho anh Minh Vũ đi phải không?”

Hắn ta sững sờ, vô thức thốt lên: “Vâng… ạ”.

Nhưng ngay sau khi dứt lời, hắn ta liền thấy hối hận!

Sắc mặt sếp Chu lại trầm xuống. Cô ta lạnh giọng quát: “Mau đi xin lỗi anh ấy!”

Dịch Thanh Tùng trợn trừng mắt khó tin hỏi: “Cái gì?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK