Mục lục
Sáu Người Chị Gái Cực Phẩm Của Tôi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 45

Trong điện thoại vang lên giọng nói lười biếng của Tô Mang.

Trương Minh Vũ lúng túng nói: “Chị đang ngủ đấy à?”

Cô ấy đáp: “Đúng rồi, chị đang trên đường đây. Phải nghỉ ngơi một lát, không thì không tỉnh táo được”.

“À… chị ba, em muốn nhờ chị giúp một việc. Chị có thể xác định được vị trí hiện tại của Lâm Kiều Hân được không?”

Trương Minh Vũ vội mở lời.

“Lâm Kiều Hân?”

Tô Mang sửng sốt hồi lâu mới kịp phản ứng lại: “Em đang nói tới cô vợ nhỏ của em hả? Thì ra là vì cô ấy, chị còn tưởng là em nhớ chị chứ”.

Dường như trong giọng nói của cô ấy còn mang sự ghen tỵ…

Trương Minh Vũ lại càng ngượng ngùng. Anh há miệng một lúc cũng không biết nên nói gì cho phải.

“Được rồi, lát nữa sẽ có người liên lạc với em sau. Chị nghỉ ngơi đã”.

Ngay sau đó, giọng nói buồn bực của Tô Mang vang lên.

Dứt lời, cô ấy dứt khoát cúp máy.

Trương Minh Vũ ngớ người, không hiểu sao có cảm giác như… Tô Mang đang giận thì phải?

Nhưng anh cũng không nghĩ gì nhiều, dù sao quan hệ giữa hai người họ vẫn vững bền lắm.

Anh đặt điện thoại xuống, lẳng lặng chờ đợi.

Nhân viên phục vụ nói Lâm Tuấn Khải và Lý Tuấn Nhất đã rời đi, trông có vẻ rất vội vàng.

Trương Minh Vũ lại càng thêm lo lắng.

Năm phút sau, chuông điện thoại reo vang.

Anh lập tức ấn nút nghe.

Đầu dây bên kia truyền tới một giọng nói lạnh lẽo: “Chào cậu Minh Vũ, mời cậu đi ra cổng khách sạn”.

Anh sững sờ một lúc.

Cổng khách sạn?

Sau đó, anh đứng bật dậy đi ra ngoài cổng.

Vừa ra khỏi đã thấy một chiếc Mercesdes màu đen đỗ ở bên ngoài, cạnh đó còn có một người đàn ông mặc vest đứng đợi sẵn.

Đối phương đeo kính đen trông rất lạnh lùng.

Tất nhiên người vừa gọi cho anh chính là anh ta.

Người đàn ông đó nhanh chóng mở cửa xe. Trương Minh Vũ ngơ ngác ngồi vào trong.

Anh ta ngồi vào ghế lái, cung kính nói: “Chào cậu Minh Vũ, tôi tên là Long Tam, được chủ tịch Tô phái tới bảo vệ cậu”.

Bảo vệ… mình?

Trương Minh Vũ cảm thấy mờ mịt.

Không phải chỉ đi tìm Lâm Kiều Hân thôi à? Sao còn phải bảo vệ cả anh nữa?

Long Tam tiếp tục nói: “Vừa tra ra được cô Lâm đang ở trong trung tâm thương mại Thiên Hải. Bây giờ chúng ta qua đó luôn không?”

Trương Minh Vũ giật mình kinh ngạc.

Tìm được nhanh vậy sao?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK