Mục lục
Sáu Người Chị Gái Cực Phẩm Của Tôi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 7

Sư phụ của anh có tổng cộng bảy đồ đệ, anh là người nhỏ nhất, trên anh còn có sáu sư tỷ.

Mười năm trước sáu sư tỷ này đã bị sư phụ đưa xuống núi rồi, cũng không nói cho anh biết địa điểm cụ thể.

Mặc dù khi còn bé Tô Mang rất xinh xắn đáng yêu nhưng Trương Minh Vũ nằm mơ cũng không ngờ được chỉ trong mười năm cô ấy đã thay đổi nhiều như vậy!

Quả nhiên, con gái dậy thì xong thay đổi hẳn!

Tô Mang không cho anh kịp suy nghĩ nhiều đã cúi đầu thì thầm bên tai.

Môi hồng khẽ hé mở, hơi thở phả vào: “Này em trai, mười năm không gặp, lớn rồi nha”.

Hơi thở ấm nóng phả vào vành tai khiến toàn thân Trương Minh Vũ như có một dòng điện chạy qua.

Anh vội vàng tránh ra, mặt mũi đỏ bừng.

Tô Mang cười trêu chọc: “Ai da, em trai biết xấu hổ cơ à? Không còn như xưa từng ôm chị nói sau này lớn lên sẽ cưới chị về nữa rồi!”

Trương Minh Vũ lại càng ngượng chín mặt.

Dù sao khi đó vẫn còn nhỏ, ngây thơ chưa trải đời.

Bây giờ mọi người đều trưởng thành, Tô Mang còn trở nên xinh đẹp như vậy, sao có thể…

“Chị ba đừng trêu em nữa”, Trương Minh Vũ cúi thấp đầu, ngượng ngùng nói.

Tô Mang lại kiêu ngạo hỏi: “Sao hả? Vất vả lắm chị mới tìm được em, trêu chọc hai câu cũng không được nữa hả?”

Trương Minh Vũ lắc đầu nguầy nguậy đáp: “Không phải, chuyện này…”

“Được rồi, được rồi”.

Anh chưa kịp nói xong đã bị Tô Mang chen vào: “Chị tư của em cũng đang ở Hoa Châu đấy. Bọn chị đang sống cùng nhau, chị đưa em đi gặp nó nhé. Ngày xưa chính thằng nhóc thối nhà em đã cướp nụ hôn đầu của em tư chứ ai!”

Chị tư ở Hoa Châu?

Trương Minh Vũ tròn mắt, trong lòng hưng phấn hẳn lên.

Mười năm xa cách, anh vô cùng nhớ mong mấy người chị gái này.

Anh đang định đồng ý thì chợt nhớ tới lời dặn của Lý Phượng Cầm, vẻ tươi cười trên mặt liền biến mất.

Trương Minh Vũ xấu hổ nói: “Chuyện này… Hay là đợi lần sau đi. Em phải mau chóng sửa xe để còn mang về”.

Tô Mang nghi ngờ hỏi: “Sửa xe hả?”

Anh gật đầu, muốn giải thích nhưng lại không nói nên lời.

Tô Mang dứt khoát từ chối: “Không được, hôm nay em nhất định phải đi theo chị, không được chạy đi đâu hết”.

Cô ấy không hề cho anh cơ hội thương lượng thêm.

Trương Minh Vũ khó xử đáp: “Nhưng mà…”

Tô Mang xua tay nói tiếp: “Xe thì để chị cho người sửa cho, muốn đưa đến đâu cứ nói địa chỉ ra đây”.

Trương Minh Vũ chưa kịp mở miệng nói gì đã bị cô ấy kéo lên chiếc Rolls – Royce Phantom.

Anh cũng hết cách.

Mười năm không gặp, chị ba vẫn bá đạo như vậy…

Nếu đã không từ chối được, anh chỉ có thể nghe lời cô ấy.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK