Mục lục
Sáu Người Chị Gái Cực Phẩm Của Tôi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 74

Quần áo gọn gàng chỉn chu, đầu vuốt keo bóng loáng. Trông quần áo trên người đối phương không hề rẻ chút nào.

Vẻ mặt Lý Phượng Cầm tươi cười hớn hở, vô cùng nhiệt tình!

Cười nhiều tới nỗi lộ cả nếp nhăn trên mặt!

Người kia nghe thấy có tiếng động, lập tức quay lại nhìn xem, vui sướng nói: “Em về rồi à Kiều Hân? Lâu rồi không gặp”.

Lâm Kiều Haân cau mày, khẽ gật đầu coi như đáp lại.

Lý Phượng Cầm nhíu mày, lên tiếng quở trách: “Nào Kiều Hân, sao con không biết chào hỏi gì thế?”

Cô thản nhiên nói một câu: “Anh về rồi à?”

Ánh mắt Dịch Thanh Tùng trở nên nóng bỏng. Hắn ta gật đầu thật mạnh: “Về rồi, em… vẫn ổn chứ?”

Cô gật đầu đáp: “Vẫn ổn”.

Ánh mắt của Dịch Thanh Tùng chỉ dán chặt lên người cô, chưa từng liếc tới Trương Minh Vũ ở phía sau dù chỉ một lần.

Muốn cướp vợ anh?

Anh nhếch miệng cười khẩy, dù thế nào cũng không thể nhịn được chuyện này!

“Con không biết đâu Kiều Hân. Bây giờ Thanh Tùng của chúng ta giỏi giang hơn ngày xưa nhiều lắm! Người ta là tiến sĩ kinh tế, nhân tài trở về từ nước ngoài đấy! Cái đầu của thằng bé, biết nói thế nào được nhỉ…”

“Giờ con cho nó một trăm tệ, ngày mai nó có thể biến một trăm ấy thành một triệu!”

Lý Phượng Cầm vội vàng đứng dậy kéo Lâm Kiều Hân ngồi xuống, nói cười vui vẻ, mặt mày tươi tắn!

Trong mắt Dịch Thanh Tùng tràn đầy đắc ý, nhưng hắn ta lại tỏ vẻ khiêm tốn nói: “Cháu cũng không giỏi tới mức đó đâu bác gái”.

Lý Phượng Cầm cười nói: “Cháu đấy, lại khiêm tốn rồi! Tính ra hai đứa cũng được coi là thanh mai trúc mã đấy. Không biết cháu có bạn gái ở nước ngoài chưa?”

Ánh mắt của Dịch Thanh Tùng càng thêm nóng bỏng. Hắn ta nhìn chằm chằm Lâm Kiều Hân chậm rãi nói từng chữ: “Không ạ. Lúc nào cháu cũng chỉ mong được lấy Kiều Hân thôi”.

Nghe xong, Lý Phượng Cầm cười tít cả mắt!

Trương Minh Vũ sắp tức nổ phổ!

Coi anh như không khí vậy sao?

Hơn nữa thằng ranh này đã nói tới vậy rồi, sao Lâm Kiều Hân không thèm phản ứng gì vậy?

Ngay khi anh sắp không nhịn được muốn ra mặt, cô bỗng lên tiếng gọi: “Minh Vũ, em khát nước”.

Anh sửng sốt.

Khát nước?

Anh ngơ ngác nhìn cô một hồi, đúng lúc thấy cô đang nháy mắt ra hiệu cho mình.

Anh ngẩn ra rồi nhanh chóng phản ứng lại!

Cô đang cho anh cơ hội thể hiện đây mà!

“Được thôi!”, anh nhếch miệng cười nói.

Sau đó, anh sảng khoái đi tới chỗ tủ lạnh!

Anh nhanh chóng bê một cốc nước trái cây ra cho cô, cười nói: “Này, em uống đi”.

Lâm Kiều Hân mỉm cười nhận lấy: “Cảm ơn chồng nhiều”.

Chồng…

Trương Minh Vũ vui như mở cờ trong bụng!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK