Mục lục
Sáu Người Chị Gái Cực Phẩm Của Tôi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 34

“Có sao đâu Lâm Diểu. Hôm nay là Lê Lê mời cơm, cậu sợ Lê Lê không mời nổi à?”

“Đúng đấy, bọn mình cũng muốn xem thử người có thể làm bạn với hoa khôi lớp ta là người như thế nào. Ăn cùng đi!”

“Lâm Diểu, mình thấy quần áo anh ta đang mặc không xịn lắm. Không phải cậu lén chơi với mấy kẻ thấp kém sợ bọn mình biết đấy chứ?”

Đám nam nữ phía sau thi nhau nói.

Từng câu từng chữ đều như đâm thẳng vào tim gan Lâm Diểu!

Câu nào câu nấy đều chọt trúng nỗi đau của cô ta!

Cô ta ngẩng phắt đầu lên, hung hăng trợn mắt lườm Trương Minh Vũ, cảm xúc chán ghét bị đẩy lên cực hạn.

“Vậy được thôi, Lê Lê phải tốn kém thêm rồi, mời thêm người nữa nhé”, Lâm Diểu miễn cưỡng nở nụ cười, giả bộ khách sáo nói.

“Cả khách sạn này đều là của bạn trai mình, chút chuyện này có là gì đâu. Mau đi nào, phòng Vip chuẩn bị xong xuôi cả rồi!”

Lê Lê thầm cười lạnh, ngoài mặt lại vô cùng nhiệt tình.

Đám người nhanh chóng đi theo Lê Lê vào một phòng Vip cấp kim cương.

Lâm Diểu nghiến răng ken két nói: “Vào trong đừng có ăn bậy! Không được nói cái gì hết!”

“Nếu anh dám làm tôi mất mặt thì lúc về biết tay tôi!”

Nói rồi cô ta lại trừng mắt nhìn Trương Minh Vũ lần nữa rồi mới cất bước đi theo.

Anh lắc đầu bất lực, lặng lẽ theo sua.

Căn phòng được trang trí lộng lẫy, cực kỳ xa hoa.

Trương Minh Vũ đánh giá một lượt, cũng thấy hài lòng với khách sạn của mình.

Người khác nhìn thấy động tác này của anh đều bật cười giễu cợt.

Trong mắt bọn họ, anh chính là một thằng nhà quê.

Lâm Diểu hít sâu một hơi, cố gắng lấy lại bình tĩnh, chỉ muốn tìm cái lỗ nẻ nhét Trương Minh Vũ vào.

Mọi người lục tục ngồi xuống.

Lê Lê hào phóng đưa menu cho bọn họ.

“Mọi người cứ gọi thoải mái, hôm nay chị đây bao hết”, Lê Lê sảng khoái nói.

Nhưng Trương Minh Vũ lại nhìn ra được cô ta đang lén lút dùng mắt ra hiệu.

Quả nhiên có âm mưu gì đó.

Đám người mau chóng gọi món xong. Một cô gái nhuộm cả đầu tóc màu xanh ném menu tới trước mặt anh.

“Bọn tớ gọi xong rồi. Lâm Diểu gọi món đi”, cô ta cười nói, tỏ vẻ thân thiết.

Nhưng Trương Minh Vũ vẫn cảm thấy bọn họ có gì đó là lạ.

Lâm Diểu gắng nặn ra một nụ cười: “Bỏ đi, tớ cũng không muốn gọi gì cả, cứ ăn chừng này món trước đã”.

Lê Lê nhoẻn miệng cười, ánh mắt tràn đầy kiêu ngạo: “Lâm Diểu, cậu nói như vậy là xem thường tớ phải không? Bạn trai tớ là tổng giám đốc của khách sạn Hồng Thái đấy! Đây chỉ là chuyện nhỏ thôi”.

Cô ta vừa dứt lời, đám người xung quanh lập tức ghen tị bàn tán.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK