Mục lục
Sáu Người Chị Gái Cực Phẩm Của Tôi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 97

“Sao lại là anh?”

Hắn ta buột miệng thốt lên.

Dường như nói xong, hắn ta mới kịp phản ứng lại, trong mắt lập tức tràn đầy lửa giận.

Trương Minh Vũ nghi hoặc hỏi: “Không phải anh nói anh là giám đốc gì đó của tập đoàn Đại Phú à, sao lại biến thành bảo vệ rồi?”

Nghe anh nói thế, cơn giận trong mắt Vương Tài càng thêm nồng đậm.

Lúc trước đúng là hắn ta làm giám đốc, nhưng từ khi giám đốc mới tới nhậm chức, hắn ta đã bị giáng chức!

Nguyên nhân quan trọng nhất là hắn ta không có tiền chạy vạy quan hệ!

Tại vì tiền đều bị Trương Minh Vũ lừa mua quần áo hết rồi!

Nghĩ tới đây, lửa giận trong mắt hắn ta như sắp bắn ra ngoài.

Một lúc sau, hắn ta mới cười gằn nói: “Ranh con, không ngờ ông trời lại cho tao cơ hội báo thù nhanh như vậy!”

“Hôm nay mày rơi vào tay tao, để tao xem mày còn chạy được đi đâu!”

Trương Minh Vũ bất đắc dĩ giơ tay nói: “Tôi chạy cái gì mới được?”

“Yên tâm, lát nữa mày sẽ muốn chạy thôi”, Vương Tài cười lạnh, trong mắt chỉ còn sự tàn độc.

“Bọn tao không bao giờ nương tay với lũ trộm vặt đâu!”

Sau khi nói xong, hắn ta dứt khoát vung tay lên.

Mấy gã bảo vệ phía sau lập tức vọt tới bao vây anh.

Trương Minh Vũ bắt đầu nổi giận.

Con mẹ nó đây rõ ràng là lấy việc công báo thù riêng!

Quan trọng nhất là bọn họ còn chẳng có chứng cứ đã đổ cho anh ăn trộm!

Anh toan lên tiếng cãi lại thì thấy đám bảo vệ đang xông thẳng tới chỗ mình!

Anh không khỏi thấy hoảng loạn.

Vô thức nhìn quanh bốn phía xem có thấy bóng dáng Long Tam đâu không.

Đến khi nhìn ra ngoài cổng, đúng lúc thấy Long Tam đang đi từ ngoài vào.

Trương Minh Vũ mừng quýnh lên.

Nhưng ngay sau đó, anh lại thấy Long Tam chỉ đứng ngoài cổng, không có ý định đi vào… Anh ta lượn quanh một vòng rồi lại đi ra… Chuyện quái gì vậy?

Anh trợn trừng mắt, nội tâm hoảng loạn tột độ!

Mặc kệ mình luôn?

Anh chưa kịp nghĩ gì nhiều đã nghe thấy tiếng gió xẹt qua bên tai!

Đến lúc anh ngẩng đầu lên đã thấy mấy tên bảo vệ đứng ngay trước mặt!

Ơ… Sao Long Tam lại mặc kệ mình?

Trương Minh Vũ thấy tuyệt vọng, vô thức muốn quay người thoát thân.

Thế nhưng đám bảo vệ kia đã bao vây anh rất chặt chẽ, vốn không hề có cơ hội thoát ra ngoài!

Trong lúc anh đang nhắm chặt mắt chuẩn bị tinh thần ăn đòn thì nghe thấy một giọng nói lạnh lùng vang lên: “Dừng tay!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK