Mục lục
Sáu Người Chị Gái Cực Phẩm Của Tôi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 13

Khí thế khủng bố lập tức tràn ra xung quanh.

Mọi người đều nhìn Trương Minh Vũ với ánh mắt mỉa mai.

“Đúng là không biết sợ chết, đến cả đàn em của anh Hoa là anh Cường cũng tới rồi”.

“Đúng đấy, làm gì có ai không biết cậu cả nhà họ Lý của chúng ta chơi thân với anh Hoa đứng đầu thế giới ngầm ở Hoa Châu! Còn dám chọc vào cậu hai nhà họ Lý nữa chứ?”

“Thật chẳng có mắt nhìn. Loại người như này chết còn tốt hơn, còn ở đấy giả bộ bình tĩnh nữa, mẹ nó quá buồn nôn!”

Đám người vây xem xung quanh cũng bàn tán xôn xao, tỏ vẻ khinh thường!

Lý Tuấn Nhất nghe vật, gương mặt tràn đầy kiêu ngạo như đã trông thấy Trương Minh Vũ bị đánh thảm!

Hắn cười lạnh nói: “Ranh con, vĩnh biệt mày!”

Ngay sau đó, năm gã đàn ông cao to đột nhiên đứng khựng lại!

Bọn họ trợn tròn mắt kinh hãi nhìn Trương Minh Vũ!

Anh cũng sửng sốt.

Thì ra là bọn họ.

Đám người trước mặt anh chính là mấy kẻ trong vụ tông xe vừa rồi, gã cầm đầu cũng là gã trọc kia!

Trùng hợp vậy sao?

Lúc này tất cả đều ngơ ngác tại chỗ!

Lý Tuấn Nhất ngạc nhiên thúc giục: “Anh Cường làm gì đấy? Mau đánh chết nó đi!”

Thế nhưng mấy người kia vẫn ngây ra như phỗng.

Trương Minh Vũ hoàn toàn yên tâm, khẽ mỉm cười hỏi: “Bọn mày… muốn đánh chết tao hả?”

Câu nói này khiến đám người ngỡ ngàng.

Chuyện gì đang xảy ra vậy?

Lý Tuấn Nhất mắt tròn mắt dẹt, vẻ mặt mờ mịt!

Gã trọc nắm chặt nắm đấm, trong mắt hiện lên vẻ do dự!

Lửa giận từ việc vừa nãy vẫn còn, nhưng gã lại sợ người phụ nữ kinh khủng kia.

Trong lúc chần chừ, gã đột nhiên trông thấy Tô Mang đang đứng ngay sau lưng Trương Minh Vũ.

Ầm!

Đầu gã như bị nổ tung! Khoé miệng co giật!

“Không dám không dám, anh cứ đùa, sao em dám đánh chết anh được?”, gã hoảng loạn xua tay, vô thức cúi gập người xuống!

Bốn gã cao to vạm vỡ đằng sau cũng toát mồ hôi hột, trên mặt trưng ra nụ cười làm lành.

Mọi chuyện bỗng thay đổi khiến đám người xung quanh đều hoá đá.

Ai cũng nghẹn họng trên trối!

Lâm Kiều Hân hơi hé môi, kinh ngạc ngẩng đầu nhìn lên.

Dường như mọi chuyện… hoàn toàn ngược lại với dự đoán của cô!

Lý Tuấn Nhất ngơ ngác chứng kiến cảnh tượng trước mắt.

“Anh Cường… anh… anh làm cái quái gì thế? Đừng đóng kịch với nó nữa! Mau xông lên tẩn nó cho tôi!”, hắn vội bước lên hai bước, lo lắng nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK