Mục lục
Sáu Người Chị Gái Cực Phẩm Của Tôi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 124

Trương Minh Vũ đau điếng người suýt thì kêu thành tiếng.

Anh cố nén đau đớn, lại hỏi thêm một câu: “Cô ta cao bao nhiêu?”

Gã to con nghiến răng, nội tâm càng thêm lo lắng. Gã sợ mình bị bại lộ, dứt khoát chém bừa: “Một mét sáu lăm!”

“Nặng bao nhiêu?”

“Năm mươi kí!”

Tốc độ trả lời nhanh như chớp, gần như là thốt ra theo phản xạ.

Ánh mắt Trương Minh Vũ loé lên, lại gấp giọng hỏi: “Đại ca của anh là ai?”

Gã to con cũng vội vàng đáp lời: “Anh chủ Trần! Ơ…”

Vừa mới dứt lời, gã đột nhiên ý thức được có gì đó sai sai, lập tức xấu hổ đỏ cả mặt.

“Ồ!”

Nghe xong, mọi người đều tỉnh ngộ.

Tô Mang và Dịch Thanh Thần cũng nở nụ cười.

Thoáng chốc, mọi ánh mắt đều tập trung lên người anh chủ Trần, trong ánh mắt còn mang theo sự tức giận.

“Đồ vô dụng!”

Anh chủ Trần quát khẽ một tiếng, ánh mắt cũng tràn đầy lửa giận.

Trương Minh Vũ nhếch môi cười lạnh, cũng không vội vàng, bình tĩnh chờ đợi.

Gã to con rơi vào cơn hoảng loạn, vô thức giơ tay bịt kín miệng, giận dữ nhìn chằm chằm anh.

Gã không ngờ anh lại phá kịch bản như vậy!

Trương Minh Vũ trêu tức nói: “Thì ra là anh chủ Trần. Không phải anh nói đây là bạn anh à, sao lại thành đàn em rồi?”

Anh chủ Trần hung dữ lườm nguýt gã to con rồi mới chậm chạp bước ra.

Một lúc lâu sau, anh ta mới tươi cười nói: “Tôi coi đàn em như bạn bè, không được hả?”

Tuy lời này rất có lý nhưng đám đông cũng không phải kẻ ngu, đương nhiên nhanh chóng hiểu ra mọi chuyện.

Tiếng bàn tán xôn xao lập tức vang lên không ngớt.

“Không ngờ quán bar này lại đen tối như vậy! Dám dùng thủ đoạn bỉ ổi này… Xem là trò chơi trúng thưởng vừa rồi cũng là một âm mưu xấu xa!”

“Tôi đã nói rồi mà, lần nào người trúng thưởng cũng là gái đẹp, quả nhiên có âm mưu!”

“Sau này tôi không thèm tới đây nữa đâu. Loại quán bar này bên báo công an gô cổ cả đi! Buồn nôn chết mất, may mà tôi không quá đỗi xinh đẹp…”

… Nghe thấy tiếng bàn luận không tốt, sắc mặt anh chủ Trần tức thì tối sầm lại.

Mặc dù anh ta là ông chủ nhưng kỳ thực cũng chỉ là người phụ trách việc kinh doanh mà thôi. Ông chủ thật sự của quán bar này là anh Hoa!

Nếu quán bar này bị huỷ trong tay anh ta… Anh chủ Trần nghĩ tới hậu quả sau này, toàn thân mất khống chế run lẩy bẩy, ánh mắt tràn đầy căm tức.

Anh ta lạnh lùng nhìn sang gã to con.

Bị ánh mắt này quét tới, gã to con suýt bật khóc, hoảng loạn phân bua: “Đại ca… chuyện này không trách được em đâu! Tất cả là tại thằng ranh con kia… nó quá ranh ma!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK