Mục lục
Sáu Người Chị Gái Cực Phẩm Của Tôi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 85

Gã không biết rốt cuộc Trương Minh Vũ có thân phận như thế nào, bây giờ gã lại phải đứng trước lựa chọn hệt như lần trước!

Chọn đúng thì tiền đồ của gã tươi sáng.

Nếu chọn sai thì gã sẽ rơi xuống hố sâu không thể ngóc đầu dậy nổi!

Do dự cả buổi trời, sau khi nhìn thấy nụ cười nhẹ như gió trên khóe miệng của Trương Minh Vũ, cuối cùng gã trọc cũng hạ quyết tâm.

“Trịnh Quốc Nguyên, ông im miệng cho tôi!”

Gã trọc tức giận đập bàn đứng dậy, lạnh giọng quát.

Tiếng quát bất chợt dọa sợ tất cả mọi người.

Trịnh Quốc Nguyên nhíu mày, bất mãn hỏi: “Anh Cường, anh thế này là…”

Tất cả những người khác đều ngơ ngác, trong mắt ai nấy đều ánh lên vẻ ngờ hoặc.

Trương Minh Vũ khẽ cười một tiếng, anh cũng đang rất tò mò muốn xem gã trọc này định làm gì.

Gã trọc liếc Trương Minh Vũ một cái rồi cắn răng hỏi: “Trịnh Quốc Nguyên, mẹ kiếp, ông quá đáng rồi đấy! Cậu ấy là ông chủ mới của chúng ta, ông muốn tạo phản hay gì?”

“Khốn nạn, dám bất kính với ông chủ nữa, có tin hôm nay tôi khiến ông bò ra ngoài không hả!”

Giọng nói vang dội và thô lỗ cũng có vài phần uy lực.

Trịnh Quốc Nguyên hít một hơi thật sâu, cơn thịnh nộ trong lòng tăng lên ngùn ngụt.

Trần Đại Phú là trùm giới thương nghiệp của Hoa Châu, còn đại ca anh Hoa của gã trọc chính là ông trùm thế giới ngầm Hoa Châu!

Ông ta sợ anh Hoa, nhưng chẳng xem gã trọc ra gì.

Trịnh Quốc Nguyên nghiến răng, cũng đập bàn đứng dậy rồi lạnh giọng nạt: “Thằng trọc, tôi nể mặt anh Hoa nên mới không thèm tính toán với cậu. Mẹ kiếp, cậu thật sự tưởng bây giờ có chút quyền lợi thì ngầu lắm à?”

“Bớt làm màu trước mặt ông đây đi!”

“Lúc ông đây lăn lộn làm ăn, cậu còn bú bình đấy! So kè độ ngang ngược với ông đây hả? Cậu còn non và xanh lắm!”

Dứt lời, không khí trong phòng họp cũng bắt đầu căng thẳng hẳn lên.

Hai vệ sĩ và bốn gã lực lưỡng cũng đồng loạt bước lên trước một bước, mùi thuốc súng nồng nặc.

Trương Minh Vũ chậm rãi bắt chéo chân rồi tựa vào ghế, khóe miệng lại nở nụ cười.

Thú vị hơn rồi.

Gã trọc và Trịnh Quốc Nguyên nhìn nhau, ánh mắt đều hiện lên sắc lạnh lẽo.

Hồi lâu sau, Trịnh Quốc Nguyên cười lạnh: “Bớt tỏ vẻ trước mặt tôi đi! Tưởng tôi không nhìn thấu chút trò vặt đó của cậu sao?”

“Ông chủ? Hứ!”

“Chẳng phải thằng nhóc cậu muốn lật đổ hết bọn tôi, sau đó chỉ còn duy nhất các cậu hưởng lợi nhuận của Hồng Thái sao? Cậu nghĩ bọn tôi đều là thằng ngốc à!”

“Cậu ta chỉ là một thằng ở rể nhà họ Lâm, chẳng phải anh Hoa của các cậu dễ dàng đùa giỡn cậu ta trong lòng bàn tay hay sao!”

Dứt lời, những cổ đông còn lại chợt vỡ lẽ ra, đều tức giận đùng đùng nhìn gã trọc.

Gã trọc hừ lạnh quát: “Thằng già kia, ông bớt ngậm máu phun người đi! Anh Hoa của chúng tôi chỉ là cổ đông của khách sạn Hồng Thái thôi, chưa từng có ý định vượt quyền!”

“Ông đây chỉ là chướng mắt thái độ của các ông đối với ông chủ thôi! Không được hả?”

Tiếng quát như sấm, không khí vô cùng căng thẳng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK