Mục lục
Sáu Người Chị Gái Cực Phẩm Của Tôi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 68

Quả nhiên…

Chàng trai kia ôm một bó hoa tươi đi thẳng lên phòng ăn tầng hai, nhìn quanh một lượt. Đến khi trông thấy Liễu Thanh Duyệt, anh ta lập tức nở nụ cười tươi rói.

Người đàn ông có sẹo trên mặt cũng lặng lẽ đi theo sau anh ta, duy trì khoảng cách chừng bốn năm mét.

Người theo đuổi chị tư sao?

Trương Minh Vũ trố mắt nhìn, trong lòng cảm thấy khó tin.

Chàng trai kia lại nhìn sang anh, nụ cười cứng đờ lại, ánh mắt lạnh hẳn xuống.

Anh bỗng cảm thấy bất an, không phải sợ anh chàng giàu có kia mà là có cảm giác mình đang khiến Liễu Thanh Duyệt mất mặt.

Anh chàng giàu có đi tới bên cạnh, mỉm cười nói: “Thanh Duyệt, cuối cùng em cũng chịu hẹn gặp anh”.

Câu nói này càng khiến Trương Minh Vũ mờ mịt.

Lại còn là cô ấy chủ động hẹn gặp.

Cô ấy không thèm ngẩng đầu, dịu dàng nói: “Em sang đây ngồi đi”.

Đây là đang nói với Trương Minh Vũ.

Trương Minh Vũ đờ người ra, chậm rì rì đứng dậy chuyển sang ngồi cạnh Liễu Thanh Duyệt.

Anh chàng giàu có kia khẽ nhíu mày nhưng vẫn trưng ra vẻ mặt tươi cười.

Anh ta im lặng một lúc rồi mới ngồi vào chỗ ngồi vừa nãy của Trương Minh Vũ.

Trương Minh Vũ mơ hồ đoán ra được mục đích Liễu Thanh Duyệt gọi mình tới đây, lòng thầm thấy bất đắc dĩ.

Kịch bản cũ rích này!

Đến cũng đến rồi, anh đâu còn cách nào khác, chỉ có thể yên lặng chờ đợi.

Anh chàng giàu có lẳng lặng thăm dò anh, cười hỏi: “Người anh em họ gì?”

Trương Minh Vũ bất ngờ khi thấy đối phương khách sáo như vậy.

Người ta tươi cười hỏi, đương nhiên anh cũng tươi cười đáp lại: “Anh khách sáo quá, tôi họ Trương”.

Anh ta chậm rãi giơ tay, lịch sự nói: “Tôi là Âu Dương Triết. chắc là anh chưa bao giờ nghe thấy tên tôi đâu”.

Trương Minh Vũ cũng bắt tay lại, nội tâm mơ hồ.

Sao lại không giống dự đoán của anh nhỉ…

Âu Dương…

Anh nghĩ mãi không ra Hoa Châu có gia tộc nào có họ kép là Âu Dương.

“Đúng là chưa từng nghe tới”, Trương Minh Vũ cười đáp.

Ánh mắt Âu Dương Triết loé sáng, vẫn luôn giữ nụ cười nhạt trên môi.

Trông có vẻ là người vô hại.

Liễu Thanh Duyệt mất kiên nhẫn nói: “Được rồi, chắc hẳn anh cũng đoán được rồi. Đây là chồng tôi, anh từ bỏ đi”.

Quả nhiên…

Trương Minh Vũ thấy vô cùng bất lực.

Âu Dương Triết cười khẩy, chậm rãi lấy điện thoại hí hoáy nhắn tin.

Anh sững sờ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK