Mục lục
Sáu Người Chị Gái Cực Phẩm Của Tôi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 19

Tô Mang cũng bị tiếng hét này đánh thức, ngồi bật dậy.

Sau khi Trương Minh Vũ đứng vững, đèn phòng bừng sáng.

Trước mặt anh là một cô gái xinh đẹp nghiêng nước nghiêng thành!

Gương mặt hình trứng ngỗng, đôi mắt to tròn quyến rũ, làn da trắng mịn như da em bé.

Mái tóc mềm mượt xoã trên vai, dáng người gợi cảm!

Quan trọng nhất là cô gái này chỉ mặc một chiếc váy ngủ mỏng, không thể che được đường cong nóng bỏng như ẩn như hiện!

Ừng ực!

Trương Minh Vũ gian nan nuốt nước bọt, nhìn đến ngẩn ngơ!

Dáng người này… quá đỉnh!

Liễu Thanh Duyệt nhíu mày, lạnh giọng quát: “Cậu là ai?”

Trương Minh Vũ ngơ ngác quên cả trả lời.

Tô Mang mơ màng dụi mắt, bất lực nói: “Em hét cái gì hả? Không thấy bọn chị đang ngủ à?”

Liễu Thanh Duyệt trợn tròn mắt!

Đây…

Cô ấy nghiến răng nói: “Chị ba quên mất lời ước hẹn khi còn nhỏ của chúng ta rồi à?”

Tô Mang bất đắc dĩ nói: “Chính chị nói ra cơ mà, sao lại quên được? Em nghe chị nói…”

Tô Mang chưa kịp nói hết câu đã bị chặn cứng họng.

“Chị không quên, thế bây giờ chị đang làm cái gì? Mà kể cả chị có yêu đương với ai thì cũng không thể dẫn về phòng em chứ?”

Liễu Thanh Duyệt giận dữ gầm lên.

Bao nhiêu năm qua, đây là lần đầu tiên cô ấy nổi giận với Tô Mang!

Nói xong, cô ấy nhìn sang Trương Minh Vũ, ánh mắt sắc bén giơ tay ra chỉ.

“Cậu, đi ra!”

Liễu Thanh Duyệt nghiêm nghị quát, trong mắt tràn đầy chán ghét.

Trương Minh Vũ cảm thấy rất bất lực.

Đi thì đi…

Anh đang định cất bước ra ngoài, Tô Mang đã đập mạnh vào chăn: “Trời ạ, được rồi!”

Trương Minh Vũ dừng bước.

Liễu Thanh Duyệt không thèm nể mặt quát ầm lên: “Được rồi cái gì? Chị làm trái với ước hẹn em không quan tâm, chị thế nào cũng là chuyện của chị!”

“Nhưng có em ở đây thì không có bàn cãi gì hết!”

Tô Mang bị chọc tức đến bật cười, ẩn ý nói: “Em có tin sau khi chị nói cậu ấy tên là gì, em sẽ ước gì có thể lập tức chui vào chăn của cậu ấy luôn không?”

Nghe thấy thế, cả Trương Minh Vũ và Liễu Thanh Duyệt đều sững sờ.

Đến tận lúc này, anh mới chợt nhớ tới một khả năng nhưng lại không dám tin tưởng.

Liễu Thanh Duyệt bật cười, lắc đầu nói: “Điên rồi, chị điên thật rồi! Chị chả hiểu gì về em cả! Trên đời này không có thứ gì có thể khiến em rung động hết”.

“Em thật sự rất thất vọng về chị”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK