Mục lục
Sáu Người Chị Gái Cực Phẩm Của Tôi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 82

Thư ký Ngô cũng cúi thấp đầu, lòng thầm lo lắng.

Bên nào cô ấy cũng không chọc nổi, nhưng cô ấy sợ nhất là Trương Minh Vũ sẽ nổi giận.

Năm phút sau, cuối cùng bên ngoài cũng truyền tới tiếng bước chân.

Cửa phòng họp bị hai vệ sĩ áo đen đẩy ra. Một người đàn ông trung niên khoảng chừng hơn bốn mươi tuổi mặc sườn xám nam đi vào.

Ông ta có bờ vai rộng, đeo mắt kính gọng vàng, dáng vẻ giàu sang phú quý.

Sau khi đi vào, ông ta lạnh nhạt liếc nhìn Trương Minh Vũ một cái, khoé miệng nhếch lên cười lạnh.

Ông ta được đám vệ sĩ hộ tống đi tới bên cạnh anh, khẽ cười hỏi: “Cậu là ông chủ mới à?”

Anh gật đầu đáp lại, thấy hơi khó chịu.

Ông ta kiêu ngạo nói: “Tôi là Trịnh Quốc Nguyên, cổ đông lớn thứ hai của khách sạn Hồng Thái”.

Dứt lời, ông ta hơi ngẩng đầu lên.

Trương Minh Vũ gật đầu nói một câu: “Ngồi đi”.

Nghe vậy, Trịnh Quốc Nguyên lập tức cau mày, ánh mắt lạnh hẳn xuống.

Anh không tìm hiểu trước nhưng cũng biết hiện giờ khách sạn này chỉ thuộc về Trần Đại Phú trên danh nghĩa.

Thực chất quyền lực đều bị các cổ đông khác nắm trong tay.

Chẳng mấy chốc, các cổ đông còn lại cũng lục tục ngồi vào chỗ. Chỉ là cổ phần của bọn họ không đáng bao nhiêu.

Khi mỗi người họ đi vào, trông thấy ánh mắt của Trịnh Quốc Nguyên đều cuống quýt lấy lòng như gặp được bố ruột.

Nhưng không một ai thèm để ý tới Trương Minh Vũ…

Trương Minh Vũ thấy hơi ngờ vực.

Anh có thể khẳng định Trần Đại Phú là đẳng cấp mà bọn họ không thể nào với tới, dù có đổi chủ thì cũng là do Trần Đại Phú đồng ý.

Bọn họ không sợ bị Trần Đại Phú trị tội sao?

Chẳng mấy chốc sau, thư ký Ngô đã giải đáp thắc mắc này cho Trương Minh Vũ: “Anh Minh Vũ đừng giận, bọn họ đều biết chủ tịch Trần sẽ không quản lý mấy chuyện nhỏ nhặt này nên mới vậy”.

“Hơn nữa anh còn trẻ quá, cũng không biết anh là cậu chủ nhà giàu nào, chắc bọn họ đều tưởng anh nhờ quan hệ nên mới lấy được cái ghế này…”

Trương Minh Vũ dần hiểu ra.

Chớp mắt, tất cả mọi người đều đã ngồi vào chỗ nhưng vị trí ghế đầu tiên bên tay trái mãi vẫn chưa có ai ngồi.

Trương Minh Vũ cũng thầm thấy tò mò, cổ đông này… sẽ là ai đây?

Chẳng bao lâu sau, bên ngoài vang lên một loạt tiếng bước chân.

Ngẩng đầu nhìn lên thì cửa phòng họp bị mấy người đàn ông vạm vỡ đẩy ra.

Rất nhanh, bốn người đàn ông vạm vỡ bước vào trong phòng họp.

Thân hình của ai nấy đều lực lưỡng, nhìn cơ bắp cuồn cuộn khiến người ta thấy áp lực.

Nhưng không biết vì sao, bỗng dưng Trương Minh Vũ lại thấy những người này rất quen mắt, chỉ là không nhớ ra rốt cuộc đã gặp họ ở đâu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK