Mục lục
Sáu Người Chị Gái Cực Phẩm Của Tôi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 57

Anh thật sự muốn bỏ đi ngay tức khắc, nhưng nhớ tới Lâm Tuấn Khải và Lý Tuấn Nhất lại không yên tâm nổi!

Đúng là không có tiền đồ!

“Đi theo!”

Ngay sau đó, Long Tam lập tức lái xe ra ngoài.

Lý Tuấn Nhất nhanh chóng đỗ xe trước cổng khách sạn Cách Lâm.

Trương Minh Vũ trơ mắt nhìn bọn họ vừa nói cười vừa đi vào trong, phía sau có bốn gã vệ sĩ theo sát.

Ken két!

Anh nghiến răng, trong lòng đau khổ khôn xiết!

Chẳng bao lâu sau lại có một chiếc xe đi tới. Lâm Tuấn Khải dẫn theo mấy người nữa xuống xe.

Anh cau mày.

Mẹ nó, quả nhiên có âm mưu!

“Anh có thể theo dõi bọn họ không?”, Trương Minh Vũ vội hỏi.

“Được”.

Long Tam cung kính đáp lại một tiếng rồi xuống xe nghênh ngang đi vào trong nhà hàng.

Trương Minh Vũ ở trên xe bị sự do dự dày vò.

Mười phút sau, Long Tam ra ngoài, không nhanh không chậm thông báo: “Cậu Minh Vũ, cô Lâm bị lừa uống thuốc mê rồi!”

Ầm!

Đầu óc Trương Minh Vũ như nổ tung!

“Sao anh không ngăn lại hả? Tại sao không gọi người tới!”, anh lo lắng chất vấn, hai mắt dần đỏ lên!

Long Tam cúi đầu nói: “Xin lỗi, cậu không bảo tôi ngăn lại!”

Trương Minh Vũ: “…”

“Mau gọi người đi! Báo cảnh sát đi!”, anh lại sốt ruột gào ầm lên.

“Hai chúng ta là đủ rồi”, Long Tam trầm giọng đáp.

Hai người?

Cô đã bị người ta đưa vào phòng rồi, đương nhiên anh không có thời gian nghĩ nhiều!

Anh cắn răng, lạnh giọng quát: “Cứu người trước!”

Nói rồi anh dứt khoát dẫn theo Long Tam chạy vọt vào khách sạn.

Ở bên trong, mấy người vệ sĩ của Lý Tuấn Nhất ném Lâm Kiều Hân đã mê man lên giường rồi bỏ ra ngoài.

Cô cố gắng giữ tỉnh táo, thế nhưng ý thức cứ dần mờ đi.

Cô trông thấy Lý Tuấn Nhất đang đứng ngoài cửa, nhe răng cười cởi áo khoác.

Cô hốt hoảng hỏi: “Anh… anh Lý, anh đang làm gì vậy?”

Lý Tuấn Nhất cười lạnh nói: “Làm gì hả? Không làm gì cả, chơi cô thôi”.

Câu nói này lập tức khiến Lâm Kiều Hân tỉnh táo hơn nhiều.

Đến tận lúc này, cô mới hiểu được câu nói vừa rồi của Trương Minh Vũ, thế nhưng hối hận cũng đã quá muộn!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK