Mục lục
Sáu Người Chị Gái Cực Phẩm Của Tôi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 51

Tiểu Lý trợn tròn mắt, ánh mắt tràn đầy lửa giận.

Trương Minh Vũ ngó lơ cô ta, bật cười bảo: “Nếu tôi mua được thì anh sẽ thế nào?”

“Ha ha ha! Anh mua được? Người anh em à… Phụt ha ha ha!”

Vương Tài cố nhịn cười nhưng nhịn không nổi, hài hước nói: “Nếu anh mua được nó, hôm nay anh muốn mua bao nhiêu bộ trong cửa hàng này, tôi sẽ mua hết cho… ha ha ha!”

Hắn ta chưa kịp nói hết câu đã không kìm được cười sặc sụa.

Xung quanh có thêm nhiều người tới vây xem. Thấy thế, chỉ mình Lâm Kiều Hân sa sầm mặt, trong lòng vô cùng lo lắng.

Trương Minh Vũ cười lạnh một tiếng: “Được, cứ quyết định như vậy đi”.

Nói rồi anh ung dung lấy chiếc thẻ ngân hàng Tô Mang đưa ra.

“Người đẹp, quẹt thẻ đi”.

Anh kẹp thẻ giữa hai ngón tay giơ ra đằng sau, bình thản nói.

Nhân viên bán hàng sau lưng anh sững sờ trong giây lát rồi vội vàng nhận lấy tấm thẻ, tươi cười nói: “Xin anh chờ chút”.

Vẻ mặt mọi người càng thêm chế giễu.

Tiểu Lý không nhịn được cất tiếng nói: “Đúng là còn trẻ, người ta nói gì tin nấy! Chẳng lẽ cô chưa gặp loại nhà quê chuyên tới đây làm màu à? Còn dám quẹt loại thẻ này nữa!”

Dứt lời, cô ta ung dung khoanh tay trước ngực, nhếch mép cười lạnh.

Nhà quê?

Con mẹ nó lại là nhà quê!

Hai chữ nhà quê này khiến Trương Minh Vũ nổi giận đùng đùng.

Hôm nay thế nào cũng phải cho cô biết nhà quê lợi hại thế nào!

Vương Tài cũng cố nén cười chờ đợi anh bị mất mặt.

Ánh mắt Lâm Kiều Hân chỉ toàn là thất vọng.

Mọi người nhìn chằm chằm vào nhân viên bán hàng kia, tận mắt thấy cô ấy quẹt thẻ một cái.

Ngay sau đó, cô ấy vui mừng reo lên: “Anh… anh ơi, anh thanh toán thành công rồi, tổng cộng là 688 nghìn tệ”.

Nghe thấy thế, tất cả đều sợ ngây người.

Hự!

Ai nấy đều hít khí lạnh.

Nụ cười của Tiểu Lý trở nên cứng ngắc. Vương Tài cũng lập tức trợn mắt há hốc mồm!

Đến cả Lâm Kiều Hân cũng không dám tin! Đôi mắt xinh đẹp tràn đầy kinh ngạc!

Chuyện này…

Sao có thể như vậy được?

Trương Minh Vũ bật cười đứng đó, lòng bỗng thấy sảng khoái một cách khó hiểu!

Làm người có tiền thật sướng!

Nhân viên bán hàng nhanh chóng cung kính trả lại thẻ ngân hàng cho anh, ánh mắt sáng rực: “Mời anh nhận lại thẻ, cất kỹ vào!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK