Mục lục
Vô Tận Đan Điền
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hiện tại không có thiên phú Vô Tướng sư, vẫn không thể luyện hóa Chưởng Giáo ấn, nhưng cũng không thể để nó rơi vào trong tay đối phương, trở thành công cụ tiến công mình.

- Cái gì?

Chứng kiến Chưởng Giáo ấn xảy ra chuyện như trước kia, rơi vào trong tay thiếu niên bị xóa đi linh hồn lạc ấn, ý nghĩ của Tĩnh An nổ tung, phun ra máu tươi.

- Khuynh Thành, ngươi không sao chớ!

Tĩnh Phàm quật ngã Lạc Khuynh Thành, Bách Hoa Tu vội vàng lao đến.

- Sư phụ, ta không sao!

Lạc Khuynh Thành đứng dậy.

- Tại sao ngươi ngăn cản sư phụ đánh chết Vân Phong? Hắn có Phượng Hoàng chi dực, hẳn là người của U Minh Hoàng tộc, chính là Yêu nhân a!

Vẻ mặt Bách Hoa Tu kỳ quái.

Đệ tử này của nàng, tính cách có chút nhát gan, gần đây không muốn cùng người tranh chấp, sao lần này dám ngăn trở tông chủ?

Ngăn trở tông chủ, ở tông môn là tội lớn, vi phạm môn quy a.

- Cái này...

Lạc Khuynh Thành do dự thoáng một phát, truyền âm nói:

- Vân Phong này là Nhiếp Vân!

- Nhiếp Vân?

Bách Hoa Tu lại càng hoảng sợ, con mắt thoáng một phát trợn tròn.

- Ngươi xác định?

- Đúng, đúng hắn truyền âm nói với ta, thanh âm của hắn ta tuyệt sẽ không nhớ lầm!

Lạc Khuynh Thành khẳng định nói.

- Là Nhiếp Vân? Vậy nguy rồi, vừa rồi mũi tên của ngươi để cho hắn tổn thương, hiện tại người của tám đại tông môn muốn giết hắn...

Vẻ mặt của Bách Hoa Tu lo lắng.

Hiện tại Vân Phong này tình cảnh cực kỳ huyền diệu, cho dù thoạt nhìn uy mãnh không ai bằng, nhưng trên thực tế người của tám đại tông môn muốn giết hắn nhiều lắm.

Không nói cái khác, chỉ nói người của Tiên Võ Tông, Thanh Vân tông muốn giết hắn liền không dưới mấy trăm.

Vô luận Hạ Đạo hay Thiên Hành, thân là nhất môn chi chủ, đều có rất nhiều thủ hạ bằng hữu, hiện tại chẳng những bị thiếu niên giết chết, ngay cả Chưởng Giáo ấn cũng bị tước đoạt, người trước kia đắc thế, sao nuốt được cơn tức này?

Sở dĩ không nhúc nhích, là vì Vân Phong cường thế, một khi bị thương, không cần nghĩ, cái thứ nhất xông lên nhất định là hai tông môn này.

- Ta liều mạng với ngươi!

Hai người đang lo lắng không biết nên làm cái gì bây giờ, chợt nghe Tĩnh An hí dài một tiếng, thanh âm bén nhọn xuyên thấu tầng tầng phong ấn.

Lúc này Tĩnh An giống như Vô Thượng trưởng lão Tĩnh Phàm, đã lâm vào điên cuồng.

Áp lực càng hung ác, bắn ngược càng kịch liệt, Tĩnh Thiên Tông chủ dùng tu thân, vững như Thái Sơn, đệ tử, trưởng lão bình thường đều yên tĩnh tựa như sơn cốc, không có quá nhiều cảm xúc gợn sóng, nhưng một khi bắn ngược, so với hồng thủy còn muốn hung mãnh, căn bản ngăn không được.

Hiện tại tình huống của Tĩnh Phàm, Tĩnh An là như thế.

Bình thường ở trong mắt rất nhiều đệ tử, hai người này nho nhã như cao tăng, chuyện lại đại sự cũng sẽ không tức giận, mà bây giờ lại như Chó Điên, gặp người liền cắn.

Cái này gọi chó kêu là chó không cắn, chó biết cắn sẽ không kêu.

Bình thường thoạt nhìn tĩnh tu, không tranh với ai, chính thức bạo phát, so với người bình thường tùy tiện càng thêm đáng sợ!

- Phòng Ngự chi khí ngăn cản!

Loại tính người này, Nhiếp Vân không hiểu, chứng kiến hai người kia nổi điên, thật sự có chút im lặng, với hắn mà nói hiện tại quan trọng nhất là nghĩ biện pháp chữa tốt tổn thương, không có thời gian dây dưa với bọn họ, lúc này cũng không nhiều lời, tay vẽ một cái, Phòng Ngự chi khí hình thành một mai rùa phòng ngự vờn quanh, đồng thời Trị Liệu chi khí tiếp tục vận chuyển, điên cuồng chữa trị thương thế trước ngực.

Miệng vết thương này thật sự quá lớn, hơn nữa Chiết Dực Chi Tiễn ẩn chứa lực lượng ăn mòn quá mức cường đại, tốc độ trị liệu của Trị Liệu chi khí, thậm chí cản không nổi tốc độ ăn mòn, nếu không nghĩ biện pháp, tiếp tục nữa, cho dù không chết, cũng khẳng định mất hết sức chiến đấu.

Ở chỗ này đánh mất sức chiến đấu, không cần nghĩ, hẳn phải chết không thể nghi ngờ!

- Sư phụ, ta tới giúp ngươi!

Ngay thời điểm Nhiếp Vân có chút bất đắc dĩ, chợt nghe cách đó không xa Lạc Khuynh Thành cùng Bách Hoa Tu đồng loạt bay tới, đứng ở bên ngoài mai rùa phòng ngự của mình, cùng Tĩnh Phàm, Tĩnh An đồng thời điên cuồng tấn công.

- Cái này...

Chứng kiến hai người kia cũng công kích mai rùa phòng ngự, Nhiếp Vân một hồi phiền muộn.

Chẳng lẽ hai cái này không phải Lạc Khuynh Thành cùng Bách Hoa Tu, mà là người khác giả mạo?

Bằng không thì, như thế nào biết rõ là mình, còn đánh vui vẻ như vậy?

Đương nhiên, bốn người các nàng công kích, căn bản không cách nào phá phòng ngự của mình, nhưng Nhiếp Vân biết rõ kéo càng lâu, sẽ càng phiền toái.

- Nhiếp Vân, vừa rồi Chiết Dực Chi Tiễn có kịch độc ăn mòn, là một loại độc khí linh hồn, càng sốt ruột, ăn mòn càng lợi hại, ta nơi này có một đạo Vô Tướng chi khí của Vô Tướng sư, ngươi hấp thu, tĩnh hạ tâm lai, vững như Thái Sơn, độc có thể tự giải...

Đang phiền muộn, chợt nghe trong tai có người lặng lẽ truyền âm.

Ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy trong mắt Lạc Khuynh Thành tràn đầy lo lắng, nhìn về phía mình.

Nguyên lai nàng xông lại không phải vì trợ giúp sư phụ tiến công mình, mà là lặng lẽ đưa Vô Tướng chi khí tới.

Khai phái tổ sư của Tĩnh Thiên Tông là Vô Tướng sư, trong tông môn khẳng định có lưu lại Vô Tướng chi khí, Lạc Khuynh Thành thân là Thái Thượng trưởng lão, đệ tử được Tĩnh Phàm coi trọng nhất, người duy nhất có thể kéo Vẫn Lạc Cung, khẳng định đã nhận được bồi dưỡng tốt nhất.

Tuy tiến năng lực công của Vô Tướng sư cực yếu, nhưng ở trên con đường tu luyện, có thể tinh lọc bản tâm, đề cao tốc độ tu luyện, Lạc Khuynh Thành có thể ở trong thời gian ngắn như vậy có được thực lực như thế, chỉ sợ đúng là công lao của thứ này!

Chính bởi vì như thế, trên người nàng có Vô Tướng chi khí cũng không kỳ quái.

- Tốt!

Thật sự là mèo mù vớ cá rán, nghe nói như thế, Nhiếp Vân hưng phấn thiếu chút nữa nhảy dựng lên, rất muốn ôm Lạc Khuynh Thành hôn một trận.

Thật sự quá cho lực rồi, đang lo lấy Tĩnh Thiên Tông Chưởng Giáo ấn không cách nào luyện hóa, thương thế không có biện pháp chữa tốt, nàng liền đưa lên thứ mình muốn, thật đúng là đủ thông minh.

Rầm rầm!

Nhiếp Vân đáp ứng, lập tức cảm thấy trên mai rùa phòng ngự có chấn động, một cổ khí tức đặc thù chậm chạp từ tú quyền của Lạc Khuynh Thành thẩm thấu tiến vào.

- Cái này là Vô Tướng chi khí?

Thiên phú đặc thù của Vô Tướng sư xếp hạng thứ 544, so với Ẩn Nặc sư thứ 351 còn cách xa lắc, chỉ dùng ở tu luyện, đối với tiến công cơ hồ không có tác dụng gì.

Cảm nhận được Vô Tướng chi khí thẩm thấu, tinh thần của Nhiếp Vân quét qua, một tiếng ầm vang, đan điền thứ 25 quay tít một vòng, liền biến thành Vô Tướng đan điền.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK