Vân Huyên điểm vào trong ngọc bài, lúc này trên mặt mang theo lãnh ý.
Có được đệ tử hết sức chân thành trung, tông môn sẽ nuôi dưỡng như tử sĩ, trung thành và tận tâm, tử sĩ, chỉ cần kết thúc nhiệm vụ không thành thì kết cục chỉ có chết.
Mặc dù đệ tử hết sức chân thành trung không có mạnh nhưng không hoàn thành nhiệm vụ khẳng định sẽ hao hết tin tưởng, ba lượt nhiệm vụ bình thường tất cả đều không có việc gì, trở lại cũng tu luyện, từ kinh nghiệm trơớc kia của Văn Siêu mà nói không có gì đặc thù cả.
- Bẩm tông chủ, bởi vì ta liên tục không hoàn thành ba lượt nhiệm vụ, tông môn cũng không trách tội nên mới sinh ra tin cậy tông môn, ta cũng phát lời thề không tiếc phấn thân toái cốt vì tông môn.
Nhiếp Vân biết rõ đối phương đang thăm dò mình, lập tức ôm quyền kiên định nói ra.
Vân Huyên là người trời sinh tính đa nghi, cũng không tín nhiệm với kẻ nào, tuy trong Kiếm Chi Đại Điện bày ra trung thành và tận tâm nhưng nàng cũng không tin tưởng hoàn toàn.
- Ân, không tệ, ngươi trả lời không chê vào đâu được, hết sức chân thành trung tâm cũng rất tốt, nhưng ngươi cung có sơ hở, một đệ tử bình thường có thể ăn nói chậm rãi với ta có phải không bình thường hay không? Hơn nữa, tuy ngươi cùng đi với ta nhưng lại giấu đi các điểm yếu, hơn nữa thời điểm đi đường lại đi vào lộ tuyến dễ dàng bỏ chạy nhất, động tác như vậy rất rõ ràng, ha ha, ta không biết nên bảo ngươi là Thiên Huyễn hay là Nhiếp Vân đây?
Đột nhiên Vân Huyên dừng lại, nàng xoay người nhìn Nhiếp Vân, trong mắt sinh ra hào quagn giống như muồn nhìn thấu ngụy trang của hắn.
Tuy khí hải của Thiên Huyễn bị kịch độc phong ấn nhưng người này có vô số thủ đoạn, những năm qua không chết đi, hơn nữa còn có thể trộm nhiều đồ, nói rõ hắn đã hóa giải loại kịch độc kia, chính bởi vì như thế cho nên nàng mới hoài nghi Thiên Huyễn bắt đi Ứng Long.
Nhắc tới thế giới này Vân Huyên kiêng kị ai nhất, chỉ sợ là thần thâu xuất quỷ nhập thần!
- Ân? Chẳng lẽ bị phát hiện?
Nghe nói như thế, da đầu Nhiếp Vân như nổ tung, hắn muốn bỏ chạy.
- Không đúng, nếu như nàng thật sự nhìn rõ ta ngụy trang chắc chắn sẽ không hỏi, mà trực tiếp ra tay!
Thân thể còn không có động, trong đầu Nhiếp Vân sinh ra hào quang, hắn dừng bước, cơ bắp khẩn trương cũng bình tĩnh trở lại.
Nếu như Vân Huyên xác định chính mình là ngụy trang, nhất định sẽ trực tiếp ra tay phong tỏa không gian mà không phải hỏi thăm, Vân Huyên là tình nhân cũ cho nên biết rõ thủ đoạn đào tẩu của Thiên Huyễn, khẳng định biết rõ rất rõ ràng, chỉ cần cho cơ hội tuyệt đối sẽ bắt lấy, nếu không quân cờ Ứng Long năm đó phải hạ độc mới có thể bắt được hắn.
Hiệ tại chung quanh không có phong tỏa không gian, lại cố ý hỏi ra lời này, xem ra là thăm dò.
So đấu mưu trí với yêu nhân như Vân Huyên trái tim phải đủ lớn, có thể bảo trì bình thản, nếu không tuyệt đối không ngăn cản vài lần
Đối phương vừa rồi hỏi một ít chuyện vặt vãnh bình thường giống như đang nói chuyện phiếm chính là muốn mình buông lỏng cảnh giác, sau đó đột nhiên hỏi ra lời này, lực trùng kích cường đại như thế chính là phương pháp dò hỏi tốt nhất, nếu như lúc này bản thân mình sinh ra dị thường hoặc là dục vọng muốn chạy trốn nhất định sẽ bị đối phương bắt, do đó thân phận bại lộ.
- Tông chủ đã hoài nghi ta là Thiên Huyễn, Nhiếp Vân, xin mời động thủ!
Suy nghĩ cẩn thận chuyện gì xảy ra, Nhiếp Vân vẫn bình tĩnh và kiên quyết lên tiếng.
- Ngươi cho rằng ta không dám giết ngươi?
Vân Huyên hừ lạnh, nàng giơ hai ngón tay về phía trước đặt lên yết hầu Nhiếp Vân, trên người sinh ra sát ý như sôi, đôi mắt sáng ngời hữu tâần nhìn hắn, dường như muốn nhìn ra dấu vết lưu lại.
- Có thể chết trong tay tông chủ, Văn Siêu cam tâm tình nguyện!
Nhiếp Vân biết rõ đây là khảo nghiệm nguy hiểm nhất, thành công, đạt được nàng tín nhiệm, chiến thắng mưu trí giao phong, thất bại, chết.
Nếu như thất bại lần này tự tin của bản thân sẽ bị đả kích, cho nên Nhiếp Vân cũng không tránh né, lẳng lặng đứng ở tại chỗ, cũng không phòng bị.
Toàn thân không phòng bị chẳng khác nào triệt để chịu chết, không có khả năng xoay người, chỉ cần đối phương nguyện ý, một ngón tay có thể giết hắn.
- Tốt, không tệ, ta hiện tại tin tưởng ngươi là Văn Siêu, vừa rồi sở dĩ thăm dò ngươi là vì ta có chuyện cần ngươi đi làm, liên lụy thật sự quá lớn, quyết không cho phép bất cứ tin tức gì tiết lộ ra ngoài, hi vọng ngươi có thể hiểu!
Nhìn thấy người trước mặt không sợ chết, trong mắt mang theo kiên nghị quả quyết, ngón tay của Vân Huyên ngừng lại trên không trung và cười khẽ.
- Vâng!
Thấy cuối cùng cũng vượt qua kiểm tra, Nhiếp Vân lúc này mới trầm tĩnh lại, sau lưng đổ mồ hôi lạnh.
Tuy nói chuyện với Vân Huyên cũng không nhiều nhưng lại là giao phong trí tuệ, một chữ cũng không dám nói sai, một khi xảy ra vấn đề cũng sẽ bị phát hiện, cũng không có khả năng phản kháng!
Nhất là vừa rồi, nếu như hơi có dị động, chỉ sợ hắn sẽ bị trấn áp thê thảm.
Mà may mắn, lần giao phong này bằng vào bình tĩnh và kinh nghiệm của người hai thế giới đạt được thắng lợi.
Răng rắc!
Thời điểm Nhiếp Vân vừa thả lỏng một hơi, đột nhiên trong tai nghe được âm thanh thanh thúy, tinh thần khẽ động, hắn tìm kiếm nơi phát ra âm thanh, tập trung nhìn vào thì sắc mặt hắn mừng rỡ như điên..
- Thiên phú ngụy trang vậy mà tấn cấp đến hình thái thứ hai?
Chỉ thấy ngụy trang đan điền trong khí hải không ngừng xoay tròn, nó giống như thần thâu đan điền biến thành màu xanh đen.
Thiên phú ngụy trang tiến vào hình thái thứ hai, Nhiếp Vân lập tức hiểu ra loại thiên phú này cường đại cỡ nào.
Thiên phú ngụy trang hình thái thứ nhất có thể ngụy trang thành nhân loại, yêu nhân, tránh né linh hồn quan sát, hình thái thứ hai có thể ngụy trang yêu thú, tránh né linh hồn quan sát, hơn nữa năng lực ngụy trang còn mạnh hơn nữa, đơn thuần ngụy trang thành nhân loại, cho dù linh hồn cao hơn hắn một cấp bậc cũng không cách nào phát hiện!
Linh hồn của Nhiếp Vân hiện tại là Linh cấp đỉnh phong, cao một cấp bậc cũng không thể phát hiện, nói cách khác đạt tới siêu cấp cường giả có linh hồn Linh cấp Đại viên mãn cũng không nhận ra.&