- Vào xem.
Thân thể tung lên, Nhiếp Vân nhảy vào trong cái liễn này.
Trên cái liễn xa này cũng không có bất kỳ che giấu nào, cũng không có trận pháp, Nhiếp Vân lơ lửng trên không trung, chỉ hai ba bước đã đi vào.
- Chờ ta một chút.
Di Tĩnh thấy thiếu niên tiến vào Long liễn, nàng cắn răng một cái, đuổi theo sát phía sau.
Bên trong long liễn là một không gian cực lớn, tựa như một thông đạo đi thông tới một chỗ sâu không biết tên. Cho dù dùng Thiên nhãn nhìn qua cũng không thấy tận cùng, chỉ thấy vô số không gian loạn lưu bắt đầu khởi động. Một cỗ ma khí nhộn nhạo lan tràn ra, lao thẳng tới mặt Nhiếp Vân.
- Nơi này chẳng lẽ giống như Yêu La U Minh vực, là thông đạo đi thông tới Ma giới hay sao?
Nhìn thấy Thiên ma khí ngập trời, Nhiếp Vân sững sờ.
Sưu sưu....
Suy nghĩ này còn chưa chấm dứt lại đột nhiên nhìn thấy Thiên ma khí ngập trời tạo thành từng mảnh mây đen lật úp tới.
Những ma khí này giống như yêu khí vậy, ngưng tụ càng lâu dường như đã hình thành một loại tồn tại đặc thù, giống như yêu ma có thực thể, ồ ạt vọt tới.
- Hỏng bét.
Nhìn thấy ma khí giống như ma quỷ, mang theo sát ý lạnh lẽo phóng tới, sắc mặt Nhiếp Vân trầm xuống, cổ tay khẽ đảo. Kiếm thần chi keiems xuất hiện lần nữa trong lòng bàn tay, đâm về phía ma khí đang vọt tới.
Một đạo hàn mang, vạn đạo kiếm khí huy hoàng, tiêu sái bắn qua, lập tức chém giết đám ma khí đang phóng tới.
Những yêu ma do ma khí hình thành này thực lực đều không tồi, thế nhưng chỉ có Bí cảnh nhất, nhị trọng, chỉ thoáng cái đã bị kiếm quang của hắn đánh nát, lại một lần nữa hóa thành từng đoàn khí tức yêu dị.
Tuy nhiên thứ này khó giết vô cùng, giết một lần còn có thể lần nữa diễn hóa ra, trừ phi là hút sạch ma khí. Thế nhưng nhìn tình huống hiện tại, ma khí vô cùng vô tận, căn bản không có khả năng hút sạch.
- Phải cẩn thận một chút, hiện tại ta thân kiêm hai đại ma công, ma khí trong cơ thể đã rất nặng, rất dễ dàng tẩu hỏa nhập ma. Nếu như lại hấp thu, bị nhiễm vào, một khi không cẩn thận nhất định sẽ bị điên.
Vận chuyển thiên phú Phòng ngự sư, Nhiếp Vân ngăn cản toàn bộ ma khí chung quanh ở bên ngoài.
Hấp thu ma khí tuy rằng có thể khiến cho Linh tê luyện thể quyết tiến bộ, nhưng mà chỗ hỏng chính là trụy nhập ma đạo càng ngày càng nặng. Thế nhưng hiện tại Nhiếp Vân lại rất muốn hấp thu đám ma khí này, trực tiếp tăng Linh tê luyện thể quyết lên tới đệ lục trọng, thậm chí là đệ lục trọng đại thành.
Hiện tại đệ ngũ trọng đại thành bằng vào Đại lực đan điền thì hắn đã có thực lực Nạp Hư cảnh sơ kỳ, một khi đạt tới đệ lục trọng đại thành, chỉ sợ ngay cả cường giả Phá không cảnh đỉnh phong hắn cũng có thể dùng một quyền đánh chết.
Đương nhiên đây chỉ là lực lượng thân thể, tối đa có thể dùng một quyền phá vỡ không gian, không có khả năng so sánh với cường giả Phá Không cảnh chính thức, có thể tiến hành bước nhảy không gian.
Cho dù có thể làm cho thực lực bạo tăng, khiến cho Nhiếp Vân rất là động tâm, nhưng mà bây giờ hắn cũng không dám. Linh tê luyện thể quyết bởi vì kiếp này một lần nữa quan sát, học tập cho nên cũng xảy ra biến hóa về chất giống như Cửu Chuyển Niết Bàn công vậy. Kiếp trước cho dù không tu luyện Kim cương lưu ly thể nhưng mà hắn vẫn có thể ngăn cản. Mà bây giờ dường như ma khí càng ngày càng thịnh, ma tâm cũng càng ngày càng mạnh, mới có đệ ngũ trọng đại thành mà đã sắp không ngăn được.
Nếu như cưỡng ép hấp thu ma khí đột phá, như vậy chỉ sợ sẽ lập tức tẩu hỏa nhập ma, biến thành kẻ giết thiên, giết địa, giết người, giét tình, là đại ma đầu sát tâm mạnh mẽ nhất.
- Tuy rằng không thể sử dụng cỗ ma khí này tu luyện, nhưng mà những ma khí này tinh thuần vô cùng. So với ma khí ở trên người Lạc Thiên ma tôn trước đó còn cường đại hơn. Nếu như bỏ qua muốn tìm kiếm sẽ rất phiền phức, không bằng thu một ít. Đợi cho khi Kim cương lưu ly thể đạt tới lục trọng Pháp Tướng kim thân thì lại hấp thu, đột phá.
Nhiếp Vân đột nhiên nghĩ tới điểm này, hai mắt hắn sáng ngời, trong lòng khẽ động, Tử Hoa động phủ mở ra, điên cuồng cắn nuốt ma khí tinh thuần trên không trung.
Ở trong động phủ thứ tư của Tử Hoa động phủ trống rỗng, trước kia Nhiếp Vân cảm thấy nó vô dụng, hiện tại ngẫm lại, vừa vặn có thể chứa đựng đám ma khí tinh thuần này.
Trong cung điện của Tử Hoa động phủ cho dù là chứa Tạo hóa linh dịch thì cũng không bị tiết ra, huống chi là ma khí. chỉ sợ trên đời này không có thứ gì chứa đựng ma khí thích hợp hơn nó.
Rất nhanh ma khí tinh thuần đã lấp đầy cung điện thứ tư.
Tuy rằng không có trực tiếp tiếp xúc với ma khí, chỉ để cho tinh thần khống chế một chút, nhưng mà Nhiếp Vân lại cảm thấy đầu óc choáng váng, có chút khuynh hướng như nhập ma.
Pháp quyết Kim Cương lưu ly thể lặng lẽ niệm trong lòng một lần, lúc này Nhiếp Vân mới cảm thấy cảm giác khó chịu này chậm rãi tiêu tán, bản thân mới thoải mái hơn một chút.
Ma khí vừa mới bị hắn lấy đi một bộ phận cho nên lúc này đã mỏng manh hơn rất nhiều. Hắn giương mắt nhìn về phía trước, đột nhiên có một tia ánh sáng lọt vào trong tầm mắt của hắn.
- Đây là... Đây là...
Nhìn thấy tia ánh sáng này, Nhiếp Vân đột nhiên cảm thấy một cỗ cảm giác hưng phấn hiện lên trong lòng. Đầu óc cũng có chút choáng váng, nắm tay đột nhiên xiết chặt, một đạo thanh âm thì thào chậm rãi vang lên trong đầu hắn.
- Nếu như có thể đạt được thứ này thì có thể yên tâm niết bàn..
Chỉ thấy dưới ma khí vườn quanh có một chén ngọc sáng long lanh lẳng lặng lơ lửng trên một cái kệ đặc chế, một giọt chất lỏng sền sệt tản mát ra quang mang màu vàng đậm đặc, nhộn nhạo tựa như linh khí ở trạng thái dịch vậy.
Dưới linh khí trùng kích, ma khí chung quanh đều bị đẩy qua một bên, dường như có chút kính sợ và sợ hãi với cỗ khí tức này.
- Là Long oán. Trên thế giới này thực sự có vật này hay sao?
Nhiếp Vân nhận ra thứ này cho nên mới thấp giọng nói.
Long oán là nước mắt của rồng, mà rồng lại là một loại chủng tộc cường đại hơn Ma nhân, bản chất tính mạng cường đại, giống như U Minh tộc vậy, là một trong những chủng tộc đỉnh phong nhất. Chính bởi vì như vậy cho nên rất ít khi đổ lệ.
Tuy nhiên cũng có ngoại lệ, truyền thuyết có nói, khi một con rồng oán hận, thương tâm, khổ sở tới cực điểm sẽ rơi lệ. Mà nước mắt này được gọi là Long oán.