Cái này giống như đột nhiên chứng kiến một bằng hữu ăn mày, đột nhiên có một ngày biến hóa nhanh chóng trở thành vương tử, chênh lệch thật sự quá lớn, lớn đến để cho bọn hắn điên cuồng.
- Từ hôm nay trở đi, chỗ này tên là Liên Nguyệt Phong!
Sớm biết Tiểu Linh có loại thực lực này, thần sắc của Nhiếp Vân lạnh nhạt, cũng không sợ những cái gọi là thiên tài kia ghi hận, mà cười nhạt một tiếng, nhìn quanh một vòng:
- Chư vị, các ngươi ai nguyện ý ở lại Liên Nguyệt Phong, thì ở lại chỗ này, không muốn lưu lại, thì theo Cửu Tiên trưởng lão đi Thủy Vân các, ta không bắt buộc!
- Loại thánh địa tu luyện này, người khác muốn cầu cũng cầu không được, không ở lại đi, chẳng phải là đầu óc hư mất sao? Ta không đi...
Tạ Đào cười nói.
- Đúng vậy, khẳng định không đi Thủy Vân các, về sau theo Nhiếp Vân sư huynh lăn lộn...
Ngụy Thư cũng buông kiêu ngạo của Thiên phẩm đệ nhất nhân lúc trước, đối với Nhiếp Vân vui lòng phục tùng.
- Chúng ta lưu lại, sư huynh đừng chê chúng ta phiền a...
Người có thể tới nơi này, đều không phải người ngu, nhìn ra được ngọn núi này đặc thù, có nơi tu luyện tốt như vậy, ai lại đi Thủy Vân các, không phải đầu óc có vấn đề sao?
- Ha ha, cái kia tốt, Cửu Tiên trưởng lão, đa tạ ngươi đưa chúng ta tới, muốn vào uống một chén trà hay không?
Thấy mọi người đều nguyện ý lưu lại, Nhiếp Vân cũng không nói cái gì. Dù sao ngọn núi này rất lớn, nhiều hơn một ngàn người tu luyện, cũng không cảm thấy chen chúc. Những người này ở lại sẽ làm cho nơi này lộ ra không trống trải, có chút sinh cơ.
- Không được, ta còn phải trở về phục mệnh... Sớm biết ngươi có thị vệ lợi hại như thế, ta cũng không cần lo lắng như vậy rồi...
Cửu Tiên trưởng lão cười khổ một tiếng, nhưng không nhiều lời.
Mục đích của hắn là tuyển ra đệ tử hạch tâm mới. Hơn nữa đưa đến Quy Khư Hải, hiện tại nhiệm vụ hoàn thành, cũng nên trở về báo cáo kết quả công tác rồi.
- Ta liền không tiễn...
Nhiếp Vân gật đầu.
Đối với Cửu Tiên trưởng lão, hắn vẫn là rất cảm kích, nhưng thực lực bây giờ quá yếu, cho dù muốn giúp đối phương cũng làm không được, gây chuyện không tốt còn có thể để cho người cảm thấy quá mức kinh thế hãi tục, còn không bằng chờ thực lực chính thức đạt tới đỉnh phong lại nói!
Dù sao đối với tu luyện giả, thời gian căn bản không có bất cứ ý nghĩa gì, sớm hay muộn đều không sao cả.
- Cáo từ!
Phi thuyền khẽ động, Cửu Tiên trưởng lão phá không mà đi, một lát sau liền biến mất ở trước mặt mọi người.
- Nhiếp Vân sư huynh, ta xem chúng ta vẫn là trước xây nhà a, bằng không thì cho dù muốn tu luyện, cũng không thể đơn sơ như vậy!
Cửu Tiên trưởng lão đi rồi, mọi người nhìn ngọn núi trụi lủi, đồng thời cười nói.
Tuy nơi này là thánh địa tu luyện, nhưng thật sự quá đơn sơ rồi, ngọn núi người khác cung điện lâm lập, mà ở đây chỉ có Thạch Đầu trụi lủi cùng cây cối xanh mơn mởn, cho dù muốn tu luyện, cũng phải trước kiến thiết thoáng một phát lại nói.
- Tiểu Linh, nhờ vào ngươi...
Không có trả lời mọi người, Nhiếp Vân nhìn về phía Tiểu Linh.
- Ân!
Tiểu Linh gật gật đầu, đi tới đỉnh ngọn núi, bàn tay lớn vẽ một cái, không gian lập tức vặn vẹo, một lát sau, mọi người liền chứng kiến một cung điện xa hoa xuất hiện ở trước mặt.
- Đây là... Thủ đoạn gì?
Nhìn một màn này ở trong mắt, tất cả mọi người cảm thấy đầu óc chuyển không đến, nếu như mới vừa rồi khiếp sợ, như vậy bây giờ là điên cuồng.
Chỉ có Nhiếp Vân trên mặt không có chút ngoài ý muốn nào.
Bản thể của Tiểu Linh Thiên Huyền điện là một cung điện cự đại, để cho nó kiến tạo chỗ ở, tự nhiên vô cùng đơn giản, mặc dù Cửu Tiên trưởng lão tới cũng kém xa.
- Mọi người từng người lựa chọn chỗ ở, hiện tại ta muốn bế quan tu luyện, Tiểu Linh, ngươi phụ trách Liên Nguyệt Phong an toàn, có người dám xông tới, bất luận nguyên nhân gì, chỉ cần không đưa lên bái thiếp, trực tiếp đuổi đi!
Xây xong cung điện, Nhiếp Vân không muốn cùng mọi người nhiều chuyện, mà phân phó một tiếng, quay người bay vút vào chỗ sâu của đại điện.
Hiện tại hắn muốn nhanh tăng thực lực lên, chỉ có một con đường có thể đi, là để cho thiên phú đặc thù bài danh Top 10 dung hợp.
Trước kia vừa tới Quy Khư Hải, hắn đã có chỗ cảm ngộ, muốn thiên phú Thiên Cơ sư dung hợp Võ Đạo sư, làm từng bước mà nói, cần tốn hao một năm, hiện tại không có khả năng cho hắn một năm thời gian, chỉ có thể nắm chặt hết thảy tu luyện rồi!
Về phần vừa rồi để cho Tiểu Linh ra tay, cũng không phải hắn lỗ mãng, mà là cố ý.
Vừa đến nơi đây liền xuất hiện nhiều thị vệ bới móc như vậy, nếu như nén giận, cuộc sống sau này khẳng định càng thêm khổ sở, chờ phiền toái ngày càng nhiều, còn không bằng trực tiếp giết gà dọa khỉ, khiến người khác kiêng kị!
Tuy cái này không phải là thực lực của mình, nhưng chỉ cần có thể dung hợp Thiên Cơ sư cùng Võ Đạo sư, Nguyên Khí sư, Linh Hồn sư, hạch tâm Thất Thập Nhị Phong cũng không có gì đáng sợ rồi!
Hắn có một loại dự cảm, chỉ cần dung hợp thiên phú Thiên Cơ sư vào ba loại thiên phú khác, thực lực khẳng định còn sẽ có nhảy lên càng lớn, sức chiến đấu đạt tới hơn hai ngàn Đại Đạo, dễ dàng.
- Tu luyện...
Tìm được trụ sở phù hợp, để cho Tiểu Linh bố trí ra một trận pháp ngay cả Kim Giáp Tướng cũng khó quấy rầy, Nhiếp Vân trực tiếp ngồi ở trong đó, tiến vào trạng thái tu luyện.
.................................
Hắn tiến vào tu luyện, bên ngoài lại như muốn nổ tung.
Hạch tâm Thất Thập Nhị Phong đột nhiên nhiều ra một ngọn núi, hơn nữa người mới tới ngang ngược càn rỡ, dĩ nhiên vang vọng toàn bộ Quy Khư Hải.
- Không biết sống chết, tiểu tử này là căn bản không biết hạch tâm Thất Thập Nhị Phong cường đại!
- Hạch tâm Thất Thập Nhị Phong, trải qua trăm vạn năm đào thải, có thể lưu lại đều là cường giả chân chính, có được sức chiến đấu mà thường nhân không tưởng được, hắn một nhân vật vừa tới, cái gì cũng không hiểu, lại đắc tội những cao thủ này, không phải muốn chết thì là cái gì...
- Có trò hay để nhìn, Quy Khư Hải nhiều năm như vậy cũng không có xuất hiện việc vui rồi, nhìn xem a...
Tất cả mọi người nghe được tin tức này, kể cả đệ tử hạch tâm khác, đệ tử nội môn, đệ tử ngoại môn, đều cho rằng thiếu niên Nhiếp Vân kia muốn chết!