- Tránh ra.
Nhiếp Vân đang sốt ruột, thấy nàng ngăn cản, một cỗ lửa giận xông lên, đánh cho nàng lảo đảo lui sang một bên.
- Ngươi.... Được. Nếu như ngươi thực sự muốn đi, đây là Thiên hành chi khí, còn có Thiên Thủ chi khí, gặp được nguy hiểm thì mau chóng trốn trở về.
Dường như nhìn ra hắn nghi hoặc, Di Tĩnh cắn răng một cái, tay khẽ điểm, trong lòng bàn tay xuất hiện hai đạo khí tức đặc thù.
- Đừng có suy nghĩ lung tung, ta chỉ cảm thấy ngươi vũ nhục ta, đánh ta, ta còn chưa tự tay báo thù ngươi, cho nên ngươi không thể chết. Cho dù có chết thì cũng phải do ta tự tay chém giết.
- Báo thù? Tự mình giết ta?
Nhiếp Vân lắc đầu, tuy rằng không biết nữ nhân này suy nghĩ cái gì, nhưng mà nàng đã chịu đem Thiên hành chi khí và Thiên thủ chi khí cho mình, đối với việc lấy thi thể đệ đệ trở về cũng có lợi, không có chỗ nào không tốt.
- Đa tạ.
Nhiếp Vân gật đầu, cũng không có từ chối mà vươn tay hấp thu hai đạo khí tức đặc thù vào trong cơ thể.
- Đúng rồi, thiên phú Thiên thủ sư nếu như không phải lúc nguy cấp thì ngươi không nên sử dụng. THiên phú quá mạnh mẽ thân thể không chịu nổi, chung quy sẽ có cắn trả rất lớn. Ta có thể dùng cũng là bởi vì ca ca ta tốn cái giá rất lớn. Dù là như vậy ta cũng chỉ có thể vận dụng hai ngón tay, nếu như nhiều thì không thể sử dụng. Muốn vận dụng Thiên thủ chi khí lên mười ngón, trừ khi có Thiên thủ đan điền, bằng không căn bản không có phương pháp nào khác. Nhớ cẩn thận... Cái gì? ngươi sử dụng? Không có bị cắn trả sao?
Thấy thiếu niên hấp thu hai đạo đặc thù chi khí vào thân thể, sợ hắn trực tiếp sử dụng cho nên Di Tĩnh vội vàng nói. Chỉ có điều còn chưa nói hết thì trên khuôn mặt xinh đẹp của nàng lại tràn ngập vẻ khiếp sợ.
Chỉ thấy toàn thân Nhiếp Vân phát ra quang mang sáng chói, hai tay và hai chân đồng thời xảy ra biến hóa. Nhất là hai tay, mười ngón có quang mang lập lòe, mỗi một tay tràn ngập lực lượng hủy diệt, nhẹ nhàng vẽ một cái, linh động mà phiêu dật.
Không ngờ lại trực tiếp thi triển thiên phú Thiên thủ sư hoàn mỹ lên mười ngón tay, một chú tác dụng phụ cũng không có.
- Cái này... Cái này... làm sao có thể chứ?
Nhìn thấy một màn như vậy, Di Tĩnh cảm thấy như bị sấm sét đánh trúng đầu, suy nghĩ choáng váng, dù thế nào cũng không thể nào tin nổi, cái miệng nhỏ há hốc, tựa như là con cá bị ném lên trên bờ, rốt cuộc không có cách nào khép lại được.
- Cảm giác thật mạnh...
Không nghe thấy lời dặn dò của Di Tĩnh, hai đạo thiên phú chi khí vừa mới tiến vào trong thân thể thì Nhiếp Vân đã triệt đệ kích hoạt nó, đồng thời hắn cũng cảm thấy khác biệt.
Thiên phú Thiên Hành sư cũng chỉ là thiên phú bình thường mà thôi, thiên phú Thiên thủ sư được kích hoạt, hắn lập tức cảm thấy hai tay như đang thay đổi, càng thêm linh hoạt, lực lượng càng lúc càng lớn!
Thiên phú đặc thù theo bài danh trước top hai mươi, mỗi lần thứ tự tăng lên đều có biến hóa tăng vọt về chất, Kiếm đạo sư xếp hạng số mười bảy và Thiên Thủ Sư xếp hạng số mười một, thoạt nhìn hơn kém không xa, thế nhưng so sánh chính thức mà nói, sẽ phát hiện ra hoàn toàn khác biệt, không thể nào tính toán cho hết được.
Giải thích một cách thông tục, cùng một cấp bậc pháp lực, năm tên Kiếm đạo sư cộng lại chỉ sợ cũng không phải là đối thủ của một Thiên Thủ Sư.
Kỳ thật ngẫm lại cũng có thể hiểu được, thân thể con người chỗ linh hoạt nhất chính là hai tay, mục đích của kiếm chính là kéo dài hai tay ra, nhưng mà cho dù có kéo dài thì cũng là ngoại vật, vĩnh viễn không bằng bàn tay chính thức!
Thực lực đạt tới cấp bậc nhất định, bàn tay, bảo kiếm cũng có thể dài ra, khoảng cách đã không phải là vấn đề lớn. Loại tình huống này đương nhiên càng linh hoạt thì càng tốt, chính bởi vì như vậy cho nên Thiên Thủ Sư mới có thể xếp tại vị trí số mười một, gần với top mười thiên phú siêu cấp.
- Ngươi bị làm sao vậy?
Cảm nhận hết biến hóa của thân thể, Nhiếp Vân khôi phục lại, ngẩng đầu đã nhìn thấy Di Tĩnh dường như sắp phát điên, vẻ mặt hắn nghi hoặc, hỏi.
Không phải nữ nhân này bị bệnh đó chứ? Chẳng phải sử dụng thiên phú Thiên thủ sư thôi sao? Có cần thiết phải làm như vậy hay không?
- Không ngờ ngươi lại vậng dụng thiên thủ chi khí đến mười ngón tay, ngươi không sợ lọt vào cắn trả hay sao?
Cố nén sự khiếp sợ trong lòng, thanh âm của Di Tĩnh có chút kinh hãi, lên tiếng hỏi Nhiếp Vân.
Lúc trước lần đầu tiên nàng sử dụng Thiên Thủ chi khí đã có chuyện xảy ra, tới bây giờ nàng còn nhớ rõ ràng, cắn trả mãnh liệt làm cho nàng bị tra tấn rất lớn. Về sau cho dù có thể thi triển thì cũng là do ca ca Di Hoa dùng thủ đoạn không biết tên, cường hóa hai ngón tay nàng mới có thể hoàn thành được. Vốn nàng cho Nhiếp Vân thiên thủ chi khí chỉ là bởi vì phòng ngừa chuyện ngoài ý muốn xảy ra. Để cho hắn có thể an toàn hơn chút. Chỉ là không ngờ hắn lại có thể thi triển hoàn mỹ, một chút tác dụng phụ cũng không có, rốt cuộc có chuyện gì xảy ra?
Thiên Thủ Sư là siêu cấp thiên phú bài danh số mười một, không giống như mấy thiên phú rác rưởi kia. Sao hắn có thể tùy tiện sử dụng như vậy, giống như là không có việc gì vậy?
- Bây giờ không phải là lúc nói chuyện này. Ta muốn đi cứu đệ đệ!
Không muốn giải thích với tiểu nữu này, mũi chân Nhiếp Vân điểm một cái, thiên phú Thiên Hành sư vận chuyển, quang mang trên người lóe lên. Sưu một cái đã bắn về phía trước, tốc độ không ngờ so ới thi triển Phong Lôi ma dực còn nhanh hơn!
Nhìn thấy bộ dáng của Di Tĩnh Nhiếp Vân cũng đoán được vài phần. Bất quá hắn cũng biết chắc chắn chuyện này có quan hệ với pháp quyết vô danh.
Pháp quyết vô danh diễn sinh ra đan điền ngay cả thuộc tính trong top mười cũng có thể diễn hóa ra, huống chi chỉ là Thiên Thủ Sư!
Thiên Thủ Sư cho dù có mạnh mẽ tới đâu cũng không bằng thiên phú nguyên khí sư được. Thiên phú Nguyên khí sư cũng sẽ không cắn trả, Thiên Thủ Sư nhất định cũng sẽ không có vấn đề gì. Nhưng có chỗ đáng tiếc là lúc này hắn không có đan điền thừa để mở thuộc tính. Nếu không, bằng vào cảm ứng với Thiên Thủ Sư, hắn hoàn toàn có thể lập tức diễn sinh ra loại thiên phú cường đại này một cách hoàn mỹ.