Nghĩ tới đây, Nhiếp Vân không có lưu tình, tay phải vẽ một cái, một bộ Phá Không Diệt tịch vô lượng đại kiếm thuật, tay trái giơ lên, một bộ Hồng hoang vô lượng, hai tuyệt thế vũ kỹ đồng thời được hắn thi triển ra.
Đồng thời thi triển, ma dực sau lưng lần nữa hiển hiện, hai cánh phong lôi lập lòe, nhoáng cái thân đã đi tới vị trí cách Di Tĩnh không xa. Eo phát lực, lưng khom lại, lực lượng cơ bắp toàn thân sôi trào, uốn éo thành lò xo áp súc rồi đột nhiên chấn động, đá ra một cước.
Công kích ba khu vực, phong tỏa toàn bộ trái, phải, trung lộ của Di Tĩnh, cho dù nàng có muốn chạy trốn cũng rất khó.
- Thật là lợi hại, đây mới là chiến đấu thực sự, so với những người kia còn tàn nhẫn hơn nhiều.
Nhìn thấy công kích của Nhiếp Vân, đôi mắt của Di Tĩnh cũng trở nên ngưng trọng, không còn vẻ vui đùa như vừa rồi.
Tuy rằng tính tình Di Tĩnh không tốt, tính cách ngay thẳng, nhưng mà tu luyện lại chưa từng lười qua, gần đây lại rất chăm chú. Nếu không phải như vậy thì cũng không có khả năng tuổi tác không lớn mà có được thực lực Nạp Hư cảnh.
Bình thường đối luyện với người trong tông môn, những người kia bởi vì kiêng kỵ nàng là muội muội tông chủ mà không dám thi triển ra chiêu số tàn nhẫn, cũng mất đi hứng thú của nàng. Hiện tại nhìn thấy Nhiếp Vân đánh ra công kích, chỉ cần hơi chút không cẩn thận sẽ là trí mạng khiến cho tinh thần nàng lập tức tập trung cao độ.
Ầm ầm.
Vẻ mặt ngưng trọng, Địa Ngục Thiết long tiên trong tay Di Tĩnh lần nữa run lên, lần nữa hóa thành một đầu cự long, kích động, làm cho không khí bắn tứ tung, sau đó nghênh đón Vô thượng đại kiếm thuật và Ma Ha thần chưởng của Nhiếp Vân. Đồng thời mũi chân nàng điểm một cái, vẽ một vòng tròn trên mặt đất, dường như muốn hóa giải lực lượng mạnh mẽ không gì so bì nổi từ một cước của Nhiếp Vân.
Chiêu này dùng mũi chân khoanh tròn trên mặt đất chờ đợi đối phương công kích, chiêu số này cũng rất nổi danh, gọi là Bão thủ viên, là lợi dụng xỏa kình bốn lạng bạt ngàn cân, đánh công kích nhìn như hung mãnh của đối phương qua một bên.
Hai tay và chân Nhiếp Vân có thể đồng thời đánh ra ba loại công kích, tâm phân tam dụng, nàng còn chưa làm được cho nên không dám đón đỡ. Chỉ có thể đem toàn bộ lực lượng tập trung vào Địa Ngục Thiết long tiên, chân thì tạo thành thủ thế nhưng vậy, khiến cho hiệu quả công kích của Nhiếp Vân giảm bớt một chút.
Chiêu này nhìn qua là phòng thủ bị động, nhưng mà trên thực tế chỉ cần lực lượng của Địa Ngục Thiết Long tiên không có bị tổn thất thì sẽ nhất định có thể loại trừ công kích của đối phương, sau đó tốc độ nhanh hơn một ít, công kích vào đùi Nhiếp Vân. Như vậy chỉ sợ công kích của Nhiếp Vân còn chưa có hiệu quả thì đã bị nàng đả thương.
Không thể không nói, tuy rằng kinh nghiệm thực chiến của Di Tĩnh không nhiều lăm, nhưng mà công phu trong người cũng không kém. Đối phó với người khác có lẽ không thành vấn đề, nhưng mà đáng tiếc, người nàng gặp chính là Nhiếp Vân, người có kinh nghiệm hai kiếp.
Mục đích và suy nghĩ của nàng đều bị Nhiếp Vân liếc mắt cái đã nhìn thấy rõ.
Tiên ảnh và Vô thượng đại kiếm thuật cùng Ma Ha thần chưởng va chạm, trên không trung lập tức vang lên thanh âm giòn dã, tuy nhiên cũng không có khí lãng cường đại xuất hiện.
Một tiếng phanh vang lên, như là đánh trúng không khí vậy.
- Ồ? Không đúng.
Cảm nhận được điểm ấy, Di Tĩnh cũng ý thức được cái gì đó, khuôn mặt biến đổi, mũi chân vội vàng tăng lực.
Chỉ là lúc này nàng mới phát hiện thì đã quá muộn, bàn chân Nhiếp Vân mang theo một đạo ảo ảnh đã vượt qua vòng tròn mà nàng vẽ ra dưới chân, xuất hiện trước mặt nàng.
Nhiếp Vân biết rõ mình nhất định không phải là đối thủ của tiểu nữu trước mắt này, vì vậy bên ngoài cưỡng ép công kích, đánh ra vô thượng đại kiếm thuật và Ma Ha thần chưởng, tuy rằng đánh ra hai đại tuyệt chiêu sắc bén, thế nhưng trên thực tế toàn bộ lực lượng lại tập trung vào một cước nhìn như bình thường, không có gì lạ này.
Một cước này dùng toàn bộ lực lượng cơ bắp, đại lực đan điền tăng phúc cùng với tất cả pháp lực, còn chưa tới trước mặt nàng thì đã ép cho không gian rung động, dường như đạt tới cực hạn mà không gian có thể thừa nhận được.
Phanh.
Bàn chân nâng lên, hung hăng đánh vào ngực Di Tĩnh.
Dưới tình huống Di Tĩnh không có phòng bị, nàng bị một cước đá bay, xương ngực phát ra tiếng giòn vang, vỡ vài cái. Tuy nhiên dù sao nàng cũng là Nạp Hư cảnh, khí hải dung nạp hư không, tuy rằng chiêu này lợi hại nhưng mà còn chưa tới mức dồn nàng vào chỗ chết.
Phốc.
Một chiêu bị thương, nhưng mà Di Tĩnh cũng không có uể oải mà hai mắt còn càng ngày càng sáng.
Đây mới thực sự là chiến đấu sinh tử, cũng chỉ có gia hỏa này mới dám hung ác như vậy. Nếu không phải là hắn, những người khác một khi biết rõ nàng là đại tiểu thư Di Thần tông, nào dám dùng chân đá vào ngực nàng chứ?
Không thể không nỏi một cước này của đối phương quả thực ngoan độc, nếu không phải lúc ấy kịp phản ứng, kịp thời co người lại, chỉ sợ ngay cả trái tim nàng cũng bị đá nát, trực tiếp mất mạng.
Hơn nữa... hừ, một chút thương hương tiếc ngọc cũng không có, không ngờ lại đá chỗ đó của người ta.. Thực sự là quá phận.
Những ý nghĩ này đột nhiên hiện lên trong đầu, đột nhiên nàng cũng ý thức được gì đó.
- Hỏng bét. Vừa rồi tình thế cấp bách công kích của ta không có chút lưu tình nào, hắn nhất định sẽ phải chết a...
Tuy rằng thiếu niên trước mắt dùng phương pháp xảo diệu hấp dẫn lực chú ý của nàng, khiến cho nàng ăn thiệt thòi, nhưng mà uy lực của chiêu kiếm thuật và chưởng ấn kia quá yếu, căn bản không ngăn được Địa ngục thiết long tiên mà nàng toàn lực thi triển.
Chỉ cần không ngăn được, bằng vào lực lượng trong tiên ảnh, nhất định sẽ bị đánh chết tại chỗ.
Lạc cạch.
Quả nhiên, Vô thượng đại kiếm thuật và Ma Ha thần chưởng trên không trung sau khi va chạm dễ dàng vỡ vụn, Địa Ngục Thiết long tiên tiến lên, lực lượng không bị ngăn cản đã phóng tới ngực Nhiếp Vân...
Lúc này lực lượng toàn thân Nhiếp Vân đều tập trung ở trên đùi, căn bản không kịp trốn tránh.
- Phong lôi ma dực, tránh.
Đùng.
Ma dực lần nữa xuất hiện sau lưng, sắc mặt Nhiếp Vân dữ tợn, Phong lôi ma dực sau lưng lập lòe, nhanh chóng lùi về phía sau.
Ma dực không chỉ có thể làm cho người ta phi hành về phía trước mà cũng có thể khiến cho người ta phi hành về phía sau. Cho dù tốc độ không bằng tiến lên, nhưng mà so với phi hành bình thường cũng nhanh hơn nhiều.