Thạch Quy nhẹ nhàng nói, kinh thư biến lớn giống như một núi nhỏ, trôi lơ lửng ở trong đỉnh đầu, đồng thời một đạo ánh sáng màu vàng bao phủ Nhiếp Vân lại.
Tí tách tí tách!
Bị ánh sáng chiếu rọi, lỗ chân lông toàn thân Nhiếp Vân đồng thời mở ra, tê dại từ trong ra ngoài, tựa hồ có vô số côn trùng dũng động.
- Đây là khảo sát thiên phú y liệu của ngươi, nếu như không có loại thể chất này, sẽ không đạt được công nhận!
Thạch Quy nhắc nhở một câu.
- Thiên phú y liệu?
Nếu quyển Thần Nông Bách Thảo Kinh này, ở trong miệng Thạch Quy trọng yếu như vậy, cho dù Nhiếp Vân không quá thoải mái, cũng phải kiên trì. Rất nhanh ổn định thân hình, trên mặt gợn sóng không sợ hãi.
Thời điểm luyện thể, trình độ thống khổ mạnh mẽ hơn cái này gấp trăm lần hắn cũng có thể kiên trì.
Hô! Hô! Hô!
Kiên trì hơn mười hô hấp, bia đá trước mắt lóe lên ánh sáng, số không đột nhiên thay đổi.
Con số chậm rãi gia tăng, chỉ nháy mắt thì biến thành mười, đại biểu độ phù hợp là mười.
- Ân?
Nhìn con số phía trên, Thạch Quy sửng sốt một chút, khẽ hô một tiếng, nhướng mày, ánh sáng của Thần Nông Bách Thảo Kinh đột nhiên gia tăng.
Quang mang đại thịnh, Nhiếp Vân giống như bị lưới cá bao bọc, làn da toàn thân dán chặc bắp thịt, thậm chí cảm thấy nội tạng cũng có áp bách.
Vù vù!
Con số lần nữa tăng lên, biến thành mười lăm.
- Mười lăm... Chỉ có mười lăm, ai, xem ra là thiên ý. Viêm Hoàng điện chú định không có truyền nhân...
Thấy con số xuất hiện ở phía trên, ngay cả hai mươi cũng không đạt tới, ánh mắt vốn mong đợi của Thạch Quy ảm đạm xuống.
Nương theo nó nói, Nhiếp Vân cảm thấy trên người buông lỏng một chút, ánh sáng biến mất.
- Chuyện gì xảy ra? Chẳng lẽ không có đạt tới ba mươi?
Thở phào nhẹ nhõm, Nhiếp Vân vội vàng hỏi.
Độ phù hợp không đạt tới ba mươi, liền không cách nào luyện hóa Thần Nông Bách Thảo Kinh, Viêm Hoàng điện cũng vô duyên với mình, mọi tính toán đều thành ảo ảnh.
- Thần Nông Bách Thảo Kinh khảo nghiệm độ phù hợp, chỉ cần là người bình thường, cũng có thể đạt tới ba mươi phần trăm trở lên, ngươi chỉ có mười lăm phần trăm... Có phải có thể chất đặc thù gì hay không?
Thạch Quy ngẩng đầu hỏi.
Thần Nông Bách Thảo Kinh ba mươi phần trăm, rất dễ dàng thông qua. Cho dù là người bình thường, cũng có thể đạt tới ba mươi trở lên, người trước mắt này, mình dụng hết toàn lực, cũng chỉ có thể duy trì mười lăm phần trăm, chỉ nói rõ một vấn đề. Đó chính là... có thể là thể chất đặc thù nào đó, hơn nữa còn tương khắc y liệu.
- Thể chất đặc thù? Không có a...
Nhiếp Vân gãi đầu.
Hắn cũng chỉ là thiên phú đan điền có chút thần kỳ, trên thân thể không có bất kỳ bất đồng nha.
Nếu như giống Lạc Khuynh Thành, thuộc về thể chất đặc thù, nên sớm liền phát hiện!
- Ngươi suy nghĩ lại một chút? Có phải có năng lực đặc thù tương khắc Y Đạo hay không, chính vì vậy, độ phù hợp mới thấp như vậy...
Thạch Quy có chút không cam lòng hỏi tiếp.
Chờ đợi vô số năm, thật vất vả xuất hiện một người có hi vọng, kết quả lại xuất hiện chuyện như vậy, đối với nó mà nói là một loại đả kích.
- Tương khắc Y Đạo...
Nhiếp Vân nhíu mày, đang muốn nói không có, đột nhiên sững sờ:
- Tiên Thiên độc thể có tính hay không?
Vì để cho Nam Hoa lão tiên trúng kế, Kịch Độc chi khí của hắn tràn ngập toàn thân, dung vào huyết dịch, thân thể không tự chủ được biến thành Tiên Thiên độc thể... Thầy thuốc cứu người chữa bệnh, độc nhân giết người đoạt mệnh... Hai người hoàn toàn trái ngược, có phải là nguyên nhân này hay không?
- Tiên Thiên độc thể? Ngươi là Tiên Thiên độc thể... mặc dù độc có lợi có hại, lại tệ lớn hơn lợi, đa số là sát sinh, khó trách Bách Thảo Kinh không nhận ngươi...
Thạch Quy sửng sốt một chút, trong mắt tràn đầy ảm đạm.
Độc, mặc dù có thể dùng hành thiện, cũng có thể làm ác, nhưng ác lớn hơn thiện, chính vì vậy, vô luận ở địa phương nào, tất cả mọi người nói tới độc sẽ biến sắc, người người sợ hãi.
Thần Nông Bách Thảo Kinh, Y Đạo thánh điển, bảo vật vượt qua Thiên Đạo, vừa tiếp xúc lập tức cảm thấy được có cái gì không đúng, tự nhiên độ phù hợp thấp, ngay cả người bình thường cũng không bằng!
Thật vất vả tới một người có hi vọng qua sáu quan, có thể luyện hóa Viêm Hoàng điện, lại là Tiên Thiên độc thể... Xem ra thật là lão Thiên trêu ngươi, Viêm Hoàng điện chú định không ai thừa kế.
- Tiên Thiên độc thể không thể phù hợp, nếu như không phải loại thể chất thì không có vấn đề a?
Không giống Thạch Quy bi quan, Nhiếp Vân hỏi.
Người khác thấy kịch độc ngâm vào trong cơ thể không sao, sẽ cảm thấy hắn là Tiên Thiên độc thể, trời sinh thích hợp nghiên cứu độc vật, trên thực tế chỉ có hắn tự mình biết, hắn căn bản không phải, thậm chí không có chút quan hệ, sở dĩ xuất hiện loại hiện tượng này, là bởi vì thiên phú đặc thù của đan điền!
Chỉ cần thu hồi Kịch Độc chi khí dung nhập vào huyết dịch, Tiên Thiên độc thể sẽ biến mất vô ảnh vô tung.
- Đúng vậy! Y Đạo thánh thuật, mặc dù người người đều được học tập, nhưng thể chất chủ trương giết hại, máu tanh rất khó thông hiểu đạo lí, bởi vì bọn họ thiếu một tấm lòng nhân hậu! Muốn Y Đạo đại thành, chân chính hoàn mỹ thừa kế Bách Thảo Kinh, phải có thân thể Y Đạo, tốt nhất là Tiên Thiên y thể! Đáng tiếc... người như vậy ức vạn khó tìm một, từ cổ chí kim nhiều năm như vậy, toàn bộ Thần giới chung vào một chỗ, số lượng cũng không vượt qua một tay!
Thạch Quy thở dài nói.
Tu luyện độc công, Tiên Thiên độc thể thích hợp nhất, học y, tự nhiên là Tiên Thiên y thể tốt nhất, người như vậy có một tấm lòng nhân hậu, có thể hoàn mỹ phát huy được y thuật... Chỉ tiếc, người như vậy thực quá ít, nhìn toàn bộ Thần giới cũng không tìm được một cái!
Lại nói, thích hợp học y, thiên phú Võ Đạo khẳng định sẽ không quá mạnh mẻ, bình thường không cách nào vượt qua kiểm tra, kế thừa Viêm Hoàng điện.
Thạch Quy cũng biết điểm này, mới không có cưỡng cầu thiên phú Y Đạo, chỉ cần đối phương là người bình thường, độ phù hợp có thể đạt tới ba mươi phần trăm là được, đáng tiếc... đến bây giờ cũng không thành công thực hiện!
- Ngươi không thể đạt được Thần Nông Bách Thảo Kinh công nhận, mặc dù qua hai ải, nhưng không có biện pháp thừa kế Viêm Hoàng điện, chỉ có thể để cho ngươi rời đi, sau khi rời đi, không thể nói ra bất kỳ bí mật nào có liên quan tới Viêm Hoàng điện, nếu không... sẽ gặp phải mạt sát!
Thần sắc của Thạch Quy có chút trầm thấp nói.