Mục lục
Vô Tận Đan Điền
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nói có thiên phú kiếm đạo sư, thiên phú diễm hỏa, thiên phú ngụy trang sư... Cũng bỏ đi, những thiên phú này Nhân tộc đều có, độc sư là thiên phú đặc thù của yêu nhân, mặc dù thực nói có chỉ sợ Thiên Huyễn sẽ không tin.

- Thiên hạ còn có loại bảo bối này? Xem ra là ta cô văn quả lậu.

Nghe được uy lực của bảo bối này, nội tâm Thiên Huyễn khiếp sợ nhưng không nghi ngờ.

Thiên hạ to lớn, bảo bối nhiều vô số kể, đủ loại đều có, mặc dù Thiên Huyễn là thần thâu duyệt khắp bảo vật thiên hạ nhưng hắn không dám nói mình biết toàn bộ.

- Ân, hiện tại ta chuẩn bị trị liệu cho ngươi, cũng dùng thiên phú độc sư hút Thiên Tâm Hàn Độc trong người của ngươi ra ngoài, trong quá trình này có lẽ có thống khổ, hi vọng ngươi chuẩn bị tâm lý tốt.

Thấy hắn không nghi ngờ, Nhiếp Vân gật gật đầu nói ra.

- Ngươi yên tâm đi, trải qua giày vò tra tấn nhiều năm như thế, nếu như ngay cả chút đau đớn thống khổ cũng chịu không nổi thì ta cũng không còn sống tới bây giờ.

Thiên Huyễn nghiêm túc nói ra.

- Như vậy thì tốt.

Nhiếp Vân tập trung tinh thần, cũng không nhiều lời, hắn mở bàn tay ấn vào bụng một cái, lúc này kịch độc chi khí chậm rãi chạy dọc theo kinh mạch và tiến vào khí hải của hắn.

- Ân!

Kịch độc chi khí vừa tiến vào khí hải, Thiên Huyễn lập tức cảm thấy có cảm giác mê muội bao phủ đầu óc, độc khí này rất mạnh chiếm cứ tế bào của hắn nhưng bị rút đi, tùy thời sẽ giết hắn, vào lúc này hắn cảm ứng có trị liệu chi khí tiến vào gia tăng trị liệu tế bào tổn thương.

- Thật lợi hại!

Cảm nhận tình huống trong cơ thể, Thiên Huyễn cũng phải tán thưởng một câu, cảm thấy huynh đệ này chính là kỳ nhân lợi hại nhất từ trước tới nay khi hắn gặp phải.

Kịch độc đan điền chủ sát phạt, trị liệu đan điền chủ cứu chữa, cả hai thiên phú mâu thuẫn như vậy lại tập trung lên người một người đúng là quái dị không nói nên lời.

- Tới đây cho ta!

Biết rõ kịch độc chi khí không thể lưu lại trong cơ thể thời gian dài, bằng không cho dù có trị liệu chi khí trị liệu cũng sẽ xuất hiện thương thế không thể vãn hồi, Nhiếp Vân tập trung tinh thần cao độ, lợi dụng kịch độc chi khí chậm rãi vây quanh Thiên Tâm Hàn Độc, sắc mặt của hắn âm trầm, đột nhiên hắn thấp giọng hô một tiếng sau đó lăng không một trảo.

Rào rào rào...

Thiên Tâm Hàn Độc trong khí hải của Thiên Huyễn bị rút ra nắm vào trong tay, ngay sau đó hóa thành chất lỏng như hàn băng.

- Hiệu quả của chất độc đã yếu đi, giữ lại cũng vô dụng!

Nhìn chất lỏng hàn độc trong tay, phát hiện chất độc này lưu lại trong cơ thể Thiên Huyễn thời gian quá dài, tuy bị rút đi nhưng độc tính đã giảm xuống rất nhiều, trước kia có thể giết cường giả Bí Cảnh thất, bát trọng nhưng hiện tại độc cường giả Bí Cảnh ngũ trọng Thiên Kiều Cảnh cũng không chết, giữ lại cũng không dùng được.

- Đi ra? Nhanh như vậy?

Thiên Huyễn mở to mắt nhìn chất độc trong bàn tay Nhiếp Vân, đôi mắt hắn đỏ bừng.

Kịch độc tra tấn hắn nhiều năm như thế, không nghĩ tới thời điểm chính thức giải trừ đơn giản như vậy, còn chưa tới mười giây đã bị rút ra ngoài.

- Ân!

Ngón tay Nhiếp Vân điểm tới, kịch độc này bị pháp lực vây quanh, chậm rãi bay về phía Thiên Huyễn.

Thiên Huyễn lăng không một trảo thu chất độc vào trong hồ lô, Thiên Huyễn hít sâu một hơi cảm kích nhìn về phía Nhiếp Vân.

- Cám ơn!

- Ha ha! Nếu quả thật muốn nói cảm tạ, trộm nhiều rượu ngon tới đây, kém cỏi nhất cũng phải là tuyết tửu quả, bằng không ta sẽ không đáp ứng.

Nhiếp Vân cười.

- Muốn rượu ngon, ta có một chút, tuy còn kém tuyết ưửu quả nhưng cũng không tệ, ngươi thử xem.

Nhìn thấy thiếu niên cười vang, Thiên Huyễn biết rõ đại ân không lời nào cảm tạ hết được, cũng vùi cảm kích vào đáy lòng, hắn lật tay cầm một bàu rượu.

- Đương nhiên phải thử một chút.

Nhiếp Vân gật gật đầu, cười nói:

- Không say không về!

Mang rượu ngon ra hai người nâng ly.

Lần uống rượu này không thể say như chết, Nhiếp Vân biết rõ chậm nhất buổi tối bốn đại trưởng lão sẽ gọi tất cả Thái Thượng trưởng lão tới đủ, cũng không có ý định uống nhiều, uống tận hứng thì thôi.

Sau khi uống xong rượu ngon, Thiên Huyễn cảm thấy nhiệm vụ hoàn thành cố ý cáo từ, Nhiếp Vân biết rõ hắn trời sinh tính tiêu sái, không muốn bị việc vặt ràng buộc cho nên không ngăn cản.

Thiên Huyễn lúc gần đi lại thả Nghê Hư trưởng lão đang hôn mê ra ngoài.

Ban đầu ở tế tự chi địa đã thả hắn ra ngoài, Nhiếp Vân chưa kịp xử phạt, một chuyện tiếp một chuyện, về sau Thiên Huyễn sợ xuất hiện phiền toái cho nên thu hắn đi, lúc này đại cục đã định cũng thả hắn ra tùy ý Nhiếp Vân xử trí.

Tuy Nghê Hư trưởng lão tuynghe Vân Huyên chỉ huy nhưng thân là người trung thành ủng hộ nàng, Nhiếp Vân lên làm tông chủ nhất định có phiền toái, vì ngăn ngừa những việc này phải thanh trừ đi, cho nên cũng không có do dự trực tiếp một chưởng chụp chết.

Có được thân phận kiếm đạo sư, Nhiếp Vân trong Kiếm Thần Tông có thể điều động tất cả trận pháp, tuy không cản nổi cường giả Đan Điền Huyệt Khiếu Cảnh đỉnh phong nhưng cũng không phải Nạp Hư Cảnh có thể chống lại.

Xử lý xong Nghê Hư trưởng lão, Nhiếp Vân lại hỏi Thiên Huyễn chuyện hai phiến gỗ, vì sao hai phiến gỗ nhìn như bình thường lại có uy lực như thế.

Thiên Huyễn cũng nói không rõ ràng, chỉ nói phiến gỗ là lão tửu quỷ cho, kết quả làm hư, còn không biết sau khi quay về sẽ bị quở trách như thế nào.

Một phen tạm biệt, tiêu sái rời đi.

Trước kia thương thế của Thiên Huyễn không tốt, không thể phát huy toàn bộ thực lực, độc khí bị Nhiếp Vân giải trừ cho nên toàn thân nhẹ nhõm, thân thể của hắn lập tức biến mất, tốc độ nhanh hơn và quỷ dị, chỉ sợ từ nay về sau năng lực thần thâu của hắn sẽ có tăng lên.

- Lần này sau khi trải qua chuyện Vân Huyên đã giải trừ khúc mắc của hắn, hắn có tiến bộ rất lớn, thật không biết hắn có thể đạt tới cảnh giới gì, cũng phải xem tạo hóa của hắn.

Nhìn thấy thực lực huynh đệ tăng cường, Nhiếp Vân cũng không đố kỵ, ngược lại hắn càng vui mừng, nỉ non một câu sau đó bố trí cấm chế chung quanh, thân thể của hắn lập tức đi vào trong Tử Hoa động phủ.

Lúc này Tiểu Phong và Tử Đồng vẫn đắm chìm trong tu luyện như trước, dường như không qua một hai tháng sẽ không tỉnh lại.

Nhiếp Vân cũng không nóng nảy, hắn khoanh chân ngồi dưới đất cảm ngộ biến hóa sau khi đi vào Kiếm Thần Tông.

- Không ngờ khí hải lại to lên...

Thực lực bạo tăng trong tế tự chi địa, hiện tại đi ra ngoài thực lực giảm xuống nhưng cũng làm thân thể hắn biến hóa nhất định, trước kia chỉ lo nói chuyện với Thiên Huyễn cho nên không chú ý, hiện tại vừa vặn thừa dịp có thời gian hảo hảo cảm ngộ một chút, như vậy mình cũng có nhận thức thực lực bản thân nhiều hơn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK