Cùng lúc đó, không chỉ người này cảm ứng biến mất, Truy Tung sư trước kia lời thề son sắt, lúc này cũng đồng thời cảm thấy không còn...
Nhiếp Vân triệt để biến mất
- Cũng không biết đám người thiếu gia thế nào rồi!
Ngoài Khánh Nguyên Các, Tiểu Linh, Thi Hào, Húc Diêu đứng ở trên quảng trường, mặt mũi tràn đầy lo lắng.
Nhiếp Vân, Nhiếp Đồng tiến vào Khánh Nguyên Các, ba người bọn họ tùy tiện tìm địa phương ở lại, mỗi ngày đều đúng hạn tới nơi này, hy vọng có thể thăm dò được tin tức của bọn người Nhiếp Vân, bất quá, Quy Khư Hải làm biện pháp giữ bí mật cực kỳ tốt, căn bản dò xét không được.
Không chỉ bọn hắn, còn có vô số người chờ ở bên ngoài Khánh Nguyên Các, hiển nhiên bọn hắn cũng có thân hữu ở bên trong.
- A... Trần Quang...
Đột nhiên, phía trước có một tiếng kêu thảm, một thanh niên vọt tới, ôm một thi thể mới từ Khánh Nguyên Các đẩy ra, lên tiếng khóc lớn.
Trong quá trình tranh đoạt gian phòng ở Thiên Địa Nhân Long Thú, số lượng tử vong cũng không ít, mỗi ngày đều có, ba người đứng ở chỗ này, mỗi ngày có thể chứng kiến người chết đẩy ra, người thân khóc rống.
Chính bởi vì như thế, bọn hắn mới cảm giác cực kỳ khẩn trương.
- Yên tâm đi, chủ nhân thiên phú tuyệt hảo, thực lực mạnh mẽ, chắc có lẽ không có vấn đề!
Thi Hào thấy hào khí ngưng trọng, cười nói.
- Đúng vậy, chúng ta phát qua Hỗn Độn thệ ngôn, chủ nhân có việc mà nói, có thể liền cảm ứng được, chắc chắn sẽ không có việc...
Húc Diêu cũng nói.
- Ta cũng không lo lắng chủ nhân, mà là lo lắng tiểu chủ nhân Nhiếp Đồng, thực lực của hắn có chút thấp...
Tiểu Linh biết rõ hai người nói như vậy là vì an ủi hắn, lắc đầu.
Trải qua sự tình trước kia, đối với Nhiếp Vân hắn cũng không quá lo lắng, hiện tại lo lắng nhất ngược lại là Nhiếp Đồng.
Nhiếp Đồng mới vừa gia nhập Tru Thiên cảnh không lâu, cùng một đám Tru Thiên cảnh đỉnh phong tranh đấu, để cho người không yên lòng a.
- Đúng rồi, Quy Khư Hải không phải yêu cầu phải có được huy chương Tà Nguyệt tướng sĩ mới có thể tham gia khảo hạch sao? Tiểu chủ nhân hắn tựa hồ không có huy chương a, làm sao có thể vào!
Đột nhiên Thi Hào nhớ tới chuyện gì, mặt mũi tràn đầy nghi hoặc.
Kỳ thật chuyện này không chỉ hắn kỳ quái, ngay cả Húc Diêu cũng có chút kỳ quái.
Nếu như không phải Quy Khư Hải khảo hạch có loại yêu cầu này, bọn hắn sao sẽ tham gia Bách Nhân đảo khảo hạch thiếu chút nữa tử vong?
- Ta cũng không biết, kỳ thật có đôi khi ta cảm thấy tiểu chủ nhân so với chủ nhân còn muốn thần bí, chủ nhân khẳng định cũng biết điểm ấy, mới cho hắn phù lục danh ngạch!
Tiểu Linh lắc đầu.
Vô luận Nhiếp Vân hay Nhiếp Đồng, ở chung thời gian càng lâu, càng sẽ phát hiện bọn hắn kỳ lạ, hoàn toàn không thể dùng lẽ thường phỏng đoán.
Không có huy chương Tà Nguyệt tướng sĩ, không cách nào tham gia khảo hạch, đây chẳng qua là đối với người khác. Nhưng đối với hai huynh đệ này, có thể áp dụng hay không liền khó mà nói rồi.
- Có thể nhận phù lục danh ngạch, nói rõ tiểu chủ nhân khẳng định có thủ đoạn, chắc có lẽ không có việc...
Nặng nề chỉ chốc lát, ba người đồng thời nghĩ tới hai huynh đệ kia thần kỳ, lo lắng hơi giảm bớt một ít.
Ầm ầm!
Nhưng vào lúc này, đột nhiên ngoài sân rộng, một hồi đất rung núi chuyển, toát ra mười sáu tấm bia đá cao lớn.
- Đây là Thông Thiên bia, người tiến vào Khánh Nguyên Các đã bắt đầu khảo hạch, tên của bọn hắn đều ở trên tấm bia đá, khảo hạch thành tích càng cao, danh tự cũng càng cao. Một khi vẫn lạc hoặc khảo hạch thất bại, danh tự sẽ biến mất!
Tấm bia đá hiện lên, một lão giả đột ngột xuất hiện ở trên đỉnh đầu của mọi người, cao giọng nói, chính là Cửu Tiên trưởng lão.
- Có thể chứng kiến danh tự? Mau tìm!
- Như vậy liền không cần lo lắng rồi...
- Thật tốt quá, mau nhìn xem chủ nhân nhà ta ở địa phương nào...
Trên quảng trường mọi người nghe nói như thế, tất cả đều lộ ra nét mặt hưng phấn.
Tiến vào khảo hạch, nguy cơ trùng trùng, ở bên ngoài chờ đợi là cực kỳ dày vò, có thể tận mắt thấy thân bằng sống hay chết, thành tích như thế nào, tự nhiên tốt hơn nhiều so với cái gì cũng không biết.
- Mau nhìn, chủ nhân ở trên tấm bia đá kia, danh tự ở vị trí thứ tám!
Nghe được Cửu Tiên trưởng lão nói, bọn người Tiểu Linh cũng vội tìm tới, rất nhanh ở trên một tấm bia đá tìm được tên Nhiếp Vân.
- Mau nhìn tiểu chủ nhân, ở trên tấm bia đá kia, vị trí thứ mười!
Thi Hào cũng tìm được danh tự Nhiếp Đồng.
- Thành tích của bọn hắn không tệ, nói rõ thực lực cũng không tệ, chắc có lẽ không có vấn đề rồi...
Tìm được danh tự của hai người, đám người Tiểu Linh trầm tĩnh lại, không khẩn trương như trước kia, cả đám vui vẻ ra mặt.
Ầm ầm!
Nhưng vào lúc này, 16 Thông Thiên bia lần nữa khẽ động, thứ tự phía trên bắt đầu phát sinh biến hóa.
- Thứ tự trước kia, là bài vị chỗ ở, hiện tại mới là bài vị thí luyện, bài vị càng cao, khả năng trở thành đệ tử của Quy Khư Hải càng lớn!
Thấy Thông Thiên bia lắc lư, Cửu Tiên trưởng lão giải thích một câu, quay người ly khai.
- Mau nhìn thứ tự...
Bọn người Tiểu Linh vội vàng nhìn lại tấm bia đá, quả nhiên thấy thứ tự phát sinh biến hóa, thứ tự của Nhiếp Vân cùng Nhiếp Đồng trong nháy mắt rớt xuống vị trí trung tâm.
Vù vù vù!
Vừa mới rớt xuống không lâu, thứ tự của Nhiếp Đồng bắt đầu chậm rãi nhảy lên, thời gian nháy con mắt, liền đi tới thứ mười, mà tên Nhiếp Vân, một mực không nhúc nhích.
- Yên tâm đi, chủ nhân còn không có phát uy, một khi phát uy, thứ tự tuyệt đối sẽ không thấp hơn tiểu chủ nhân...
Chứng kiến thứ tự của Nhiếp Đồng rõ ràng cao như vậy, Tiểu Linh cười ha ha.
Đối với Nhiếp Đồng hắn vốn không có hy vọng quá lớn, không nghĩ tới sẽ có thành tích như thế, hắn cũng lợi hại như vậy, chủ nhân chẳng phải càng lợi hại hơn?
Bất quá, loại ý nghĩ này rất nhanh biến thành lo lắng.
Ngày đầu tiên, tên Nhiếp Vân không có chấn động quá lớn.
Ngày hôm sau, thời điểm ba người cảm thấy nhất định sẽ bay lên, lại phát hiện càng đi xuống dưới!
- Chỉ là hiện tượng tạm thời, nhất định sẽ đi lên...
An ủi bản thân một câu, ngày thứ năm ra nhìn, phát hiện lại giảm xuống hơn mười vị trí.
Nửa tháng sau, rõ ràng đã rớt xuống mười vị trí cuối cùng rồi.
- Cái này... Đến cùng chuyện gì xảy ra?
Bọn người Tiểu Linh sửng sốt, cả đám hai mặt nhìn nhau.