Cảm nhận hoàn cảnh chung quanh một chút, Nhiếp Vân nói.
Đạo tật phong trong cốc đạo này đâm thẳng vào trong linh hồn, cho dù thực lực đạt tới Tru Thiên cảnh đỉnh phong cũng không có cách nào ngăn cản được. Chỉ có thể dựa vào chí lực kiên cường mà thôi.a
Không có lòng tin tất thắng và quyết tâm rời khỏi nơi này, sợ rằng còn chưa đi được bao xa thì sẽ bị tật phong thôn phệ sống, lập tức biến thành xương trắng dưới đất.
- Không tồi, chỗ này có chút ý tứ...
Nhiếp Vân đã hiểu rõ mục đích của nơi này thì Tĩnh Tâm cũng đã nhìn ra, trên khuôn mặt trắng bóc mang theo nụ cười thản nhiên.
Loại tật phong này đối với cường giả Tru Thiên cảnh đỉnh phong cũng có khảo nghiệm rất lớn, nhưng mà đối với người có thực lực như bọn họ mà nói, lại không có bất cứ tác dụng gì. Thứ này căn bản không làm tổn thương được hai người chút nào.
Bất quá, nếu đã ngụy trang thành Xích Thiên Kính đỉnh phong, như vậy cũng không thể biểu hiện quá mức. Hai người từng bước một đi về phía trước, cũng không nhanh mà cũng không chậm.
Sưu sưu sưu!
Đi về phía trước được một đoạn, tiếng gió đột nhiên tăng tốc, tiếng vang sắc bén giống như là khúc nhạc ở địa ngục tấu lên, lại phối hợp với tật phong đâm vào linh hồn, khiến cho người ta càng khó chịu đựng hơn.
Trước mặt đã có không ít người đều không chịu nổi mà ngã xuống. Thường thường chỉ cần vừa mới dừng lại thì đã bị tật phong thổi tan thân thể, biến thành xương trắng, rơi tán loạn trên mặt đất.
Nếu như là người tâm thần không đủ kiên định, chỉ nhìn cảnh tượng trước mắt lúc này, chỉ sợ cũng sẽ sinh ra sự khủng hoảng từ sâu trong lòng.. Để lại bóng mờ trong lòng, mà như vậy, tật phong vốn đã không kiên trì nổi sẽ càng trở nên càng đáng sợ hơn, khiến cho bản thân người nọ hoàn toàn tử vong.
Khó trách lại có vô số thiên tài chết chỗ này, loại khảo hạch này quả thực là đủ biến thái!
Nếu như Nhiếp Vân không phải có được thực lực như bây giờ, nếu quả thật chỉ có tu vi Xích Thiên Kính. Hắn cũng có chút hoài nghi mình có thể thuận lợi thông qua được nơi này hay không.
- Ồ, không nhìn ra nha. Hai người kia cũng có chút lợi hại!
Ngẩng đầu nhìn về phía trước, hai thiên tài Tru Thiên cảnh mà Sâm Tùng mang tới vẫn đang chậm chã đi về phía trước như cũ. Mặc dù mỗi một bước tiến lên rất là khó khăn. Bất quá, hai người bọ nhắn cũng không có ngã xuống.
Từ đó có thể thấy được, hai người này so với những người khác còn cường đại hơn không ít, ý chí cũng kiên định hơn rất nhiều!
Khó trách Sâm Tùng tự tin như vậy, hai người kia đúng là không đơn giản.
Bởi vì không biết tình cảnh trong cốc người bên ngoài có thể nhìn thấy được hay không cho nên Nhiếp Vân và Tĩnh Tâm cũng không có biểu hiện quá mức nghịch thiên. Hai chân vững chãi, từng bước một đi về phía trước, thi thoảng cũng vừa vặn đung đưa hai cái, ra vẻ đang khổ cực kiên trì.
- Là hai người bọn họ...
Mặc dù tốc độ của hai người chậm chạp, thế nhưng so với người khác lại nhanh hơn không ít. Rất nhanh hai thanh niên này đã nghe thấy tiếng bước chân sau lưng chậm rãi vang lên. Sau khi nhìn thấy rõ là hai người Nhiếp Vân, sắc mặt đồng thời cứng đờ.
Hai người này đã sớm đoán ra hai người bọn họ có thể chống cự được tật phong trong cốc. Thế nhưng bọn họ lại không nghĩ rằng tốc độ lại nhanh như vậy, so với bọn hắn đi vào lâu như vậy mà vẫn còn có thể đuổi theo nhanh như thế.
- Cố gắng a!
Hai người cắn răng, tiếp tục đi về phía trước.
Nhiếp Vân và Tĩnh Tâm thấy hai người này cũng có ý chí, không khỏi gật đầu không ngừng.
Thân là thiên tài, không chỉ cần có thiên phú tuyệt cao mà còn phải có chí lực siêu cường cùng với bản lĩnh tự nhận biết bản thân.
Có thể kiên trì ở trong Tật Phong cốc lợi hại như vậy đã giải thích rõ, ý chí của bọn họ cũng không kém. Thấy thanh niên mặc hoa bào bị giết chết mà không có mù quáng xông tới muốn tỷ thí với mình. Như vậy đã nói rõ hai người này tự nhận thức được vị trí của bản thân, có thể nhịn có thể nhục. Đồng thời ý chí lại kiên định như vậy, nếu như hai người kia có thể thông qua khảo hạch. Như vậy sau này tiền đồ tuyệt đối không thể hạn lượng!
Sưu sưu!
Đuổi theo sau lưng hai người này, bọn họ lập tức nhìn thấy cửa cốc cách đó không xa. Qua mấy chục hô hấp, cả hai đột nhiên cảm thấy gió thổi yếu bớt, lực lượng không ngừng xé rách linh hồn trong nháy mắt đã biến mất. Áp lực trên thân mọi người nhẹ hơn. Lúc này cả đám mới phát hiện ra cả người ướt đẫm mồ hôi, giống như mệt lả vậy.
Liên tục đối kháng với tật phong cường độ cao, cho dù những người này đều là tuyệt thế thiên tài thì cũng có chút không kiên trì nổi.
Nhiếp Vân cũng không cảm thấy khó chịu, bất quá hắn cũng vẫn phải giả bộ ra vẻ mệt lả, đồng thời cũng lặng lẽ nhìn về phía chung quanh.
Người thông qua Tật Phong cốc, cộng thêm hắn, Tĩnh Tâm, cùng với hai người Sâm Tùng mang tới chỉ còn có năm người khác. Nói cách khác, nhiều người trước xông vào như vậy, người thông qua chỉ có chín, ngay cả con số mười cũng chưa đạt tới. Sợ rằng những người khác đã bị tật phong thổi thành xương trắng, đã không thể nhìn thấy được nữa.
- Chúc mừng các ngươi thông qua khảo hạch ải thứ nhất, bây giờ các ngươi có thời gian một giờ nghỉ ngơi!
Thanh âm trên lệnh bài lại lần nữa vang lên.
- Nhanh khôi phục thể lực một chút...
Nghe được đạo thanh âm này, những người khác cũng không để ý tới hình tượng thiên tài nữa. Cả đám vội vàng khoanh chân ngồi dưới đất, ném một đống lớn đan dược đem theo trên người vào miệng, tham lam hấp thu linh khí chung quanh, khôi phục tiêu hao trước đó.
Nhiếp Vân và Tĩnh Tâm cũng không tính ra mặt, cho nên cũng ngồi dưới đất nhắm mắt tu luyện.
Mặc dù Tật Phong đối với tinh thần lực của bọn họ tiêu hao không lớn. Thế nhưng cũng có ảnh hưởng nhất định. Một lát sau, hai người đã lập tức tiêu trừ loại ảnh hưởng này sạch sẽ.
- Xem ra những thứ khảo hạch này đều là do A Dục Vương luyện chế ra.
Tĩnh Tâm lặng lẽ truyền âm.
Nhiếp Vân gật đầu đồng ý.