Mục lục
Vô Tận Đan Điền
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Cảm tạ hai vị tiền bối thông cảm! Phủ đệ là sư phụ ta tự tay luyện chế, nếu như tiết lộ ra ngoài chỉ sợ sẽ bị sư phụ khiển trách!

Nhiếp Vân thuận miệng kéo da hổ.

Cho dù hắn nói là phủ đệ, nhưng mà hai người Chí Liễu, Tiếu Đằng thân là cường giả Kim Tiên, từ tính ổn định của không gian tính là có thể nhìn ra cũng không phải đơn giản như phủ đệ. Cho nên, muốn cho bọn hắn triệt để không nói ra đi, nhất định phải có thêm sức nặng.

- Chúng ta đã hiểu!

Chí Liễu, Tiếu Đằng liếc mắt nhìn nhau, trên trán đồng thời chảy ra mồ hôi lạnh.

Cung điện trước đó bọn hắn tiến vào mạnh bao nhiêu, hai người bọn hắn biết rất rõ ràng.

Tính ổn định của không gian có thể so với Linh giới!

Có thể luyện chế ra pháp bảo cường đại như thế, sư phụ hắn ta mạnh bao nhiêu cơ chứ? Thánh Tiên? Vương tiên? Tiên Quân?

Khó trách trẻ tuổi như vậy đã có loại thực lực này, hóa ra sau lưng lại có thế lực cường đại như vậy.

Nghĩ tới trong khoảng thời gian mình không có đắc tội với thiếu niên này, trong lòng hai người đồng thời cảm thấy may mắn không thôi.

- Nhanh đi tụ hợp với bọn họ thôi!

Thấy thành công chấn nhiếp hai người, Nhiếp Vân không có nói nhiều nữa, khóe miệng nở nụ cười, dẫn đầu bay về phía trước.

Nhiếp Vân Phi vẫn sử dụng Phượng Hoàng chi dực như trước. Dù sao thực lực thân thể người ngoài nhìn không ra được. Che dấu chiến lực chân chính mới có thể phát huy ra hiệu quả tốt nhất.

Ba người nhanh chóng bay ra khỏi Hắc Uyên giới, lại phi hành hồi. Quả nhiên thấy cí vài bóng người lơ lửng trên không trung.

Chính là Độc Cô Tiếu, còn có Hiên Viên Triêu Tinh, Tống Ngọc đào tẩu trước tiên.

Hai người này đứng song song với Độc Cô Tiếu một chỗ, dường như giữa ba người cũng không có ăn ý quá lớn, cũng không có bất kỳ ân oán ào. Nhìn thấy vậy Nhiếp Vân không khỏi lắc đầu.

Nếu như hắn là đầu lĩnh của đội ngũ này, chỉ từ hành động lâm trận bỏ chạy của Hiên Viên Triêu Tinh, tuyệt đối sẽ không tạo thành tổ đội với đối phương. Nhưng mà hiện tại dường như Độc Cô Tiếu không thèm quan tâm, cũng không biết là có tự tin tuyệt đối với thực thực lực của mình hay là còn có nguyên nhân khác.

- Ồ, không nghĩ tới phế vật như ngươi cũng sốt sót, quả thực có chút ý tứ!

Nhìn thấy ba người Nhiếp Vân, dường như Hiên Viên Triêu Tinh có chút ngoài ý muốn, hắn khẽ hừ một tiếng.

- Có thể là người của Kim Thân Ma tộc thấy thực lực của hắn quá yếu, có giết cũng không có ý nghĩa cho nên khinh thường ra tay a!

Tống Ngọc nhìn Nhiếp Vân, khóe miệng cười lạnh.

- Nhờ có hai vị tiền bối Chí Liễu, Tiếu Đằng hỗ trợ mà thôi, bằng không thì nhất định ta đã bị bắt!

Hiện tại Nhiếp Vân còn không muốn bạo lộ thực lực quá mức, cho nên sẽ không cãi lộn với đối phương.

Hắn chỉ là thuận miệng nói một câu nhưng lại làm cho sắc hai người mặt Chí Liễu, Tiếu Đằng đồng thời đỏ lên.

Đâu phải bọn hắn trợ giúp người ta a…

May mà vẻ xấu hổ của bọn hắn không có người nào chú ý, bằng không nhất định sẽ dẫn tới phiền toái.

- Thật tốt quá, các ngươi đều không có việc gì...

Ngay khi hai người đang ngại ngùng thì phía xa xa truyền tới một đạo thanh âm, lại có hai đạo thân ảnh rất nhanh đã bay tới.

Người nói chuyện trước đó có thanh âm vũ mị êm tai, chính là Mị Hân Nhi trước kia hắn đã nhìn thấy.

Lúc này Mị Hân Nhi không còn vẻ chật vật như ngày hôm qua nữa, trên khuôn mặt hiện lên vẻ tự tin. Miệng cười cười nói nói dịu dàng, căn bản không nhìn ra một chút dị thường nào.

Đi theo phía sau lưng nàng là một thanh niên dáng người cao lớn, hai mắt có tinh quang lóe lên, tuy rằng không nhìn ra tu vi, thế nhưng từ hành động đã biết rõ thực lực không thấp.

- Kim Nhai vương tử...

Trong lòng Nhiếp Vân khẽ động.

Tuy rằng thanh niên trước mắt so với Kim Nhai vương tử cao hơn không ít, dung mạo khí chất cũng hoàn toàn khác biệt. Nhưng mà chẳng biết tại sao, hắn vừa mới nhìn qua thì trong lòng đã sinh ra loại cảm giác này.

Tiểu tử này nhất định là Kim Nhai vương tử ngụy trang a.

Tu luyện giả thân thể không thể sử dụng thiên phú ngụy trang, như vậy vì sao vương tử này lại có thể ngụy trang giống như đúc như vậy chứ? Mà ngay cả thiên nhãn cũng không nhìn ra, chuyện này khiến cho Nhiếp Vân mê hoặc một hồi.

Bất quá, mặc kệ người này có phải là Kim Nhai vương tử ngụy trang hay không hắn đều mặc kệ. Chuyện này nhất định sẽ có người hỏi đến.

- Vị này là ai?

Quả nhiên, Nhiếp Vân còn chưa nói lời nào thì sắc mặt Hiên Viên Triêu Tinh thoáng cái trở nên âm trầm:

- Sao ngươi lại tùy tiện dẫn người tới đây?

- Ah, vị này chính là Nhai Phong Kim Tiên, nếu như không phải có hắn, nhất định ta đã chết trong tayKim Thân Ma tộc rồi! Tất cả là nhờ có hắn ra tay a!

Mị Hân Nhi mỉm cười, thuận miệng nói.

- Nhai Phong Kim Tiên? Chưa từng nghe nói qua! Mị Hân Nhi đã tụ hợp với chúng ta, ngươi đi đi!

Trong mắt Hiên Viên Triêu Tinh lóe lên, lại khoát khoát tay, nói.

- Hiên Viên công tử, đây là ân nhân cứu mạng của ta, hơn nữa ta đã đồng ý cùng tổ đội với hắn. Ngươi không phải người phụ trách tổ đội chúng ta. Hắn có đi hay ở, chỉ sợ còn không tới phiên ngươi nói chuyện a!

Sắc mặt Mị Hân Nhi trầm xuống.

- Sao nào? Ngươi cũng muốn thử thực lực của ta hay sao?

Hai mắt Hiên Viên Triêu Tinh nheo lại.

- Thử thực lực của ngươi? Không cần, nhìn thấy người Kim Thân Ma tộc là lập tức quay người đào tẩu. Ngay cả đội hữu cũngkhông để ý, thực lực của ngươi ta đã được chứng kiến a.

Mị Hân Nhi cố ý cao giọng hai chữ thực lực, miệng cười lạnh liên tục.

- Rất tốt, ngươi đã nói như vậy, ta cũng muốn muốn nhìn xem ngươi có bản lãnh gì, cũng mời bằng hữu ngươi cùng lên, để ta nhìn một chút xem rốt cuộc là ai cho ngươi vốn liếng làm càn như vậy!

Bị người ta nói rõ chỗ yếu, Hiên Viên Triêu Tinh tức giận tức mức chửi bớt.

- Quả nhiên là ngụy trang.

Vốn Nhiếp Vân đối với nhận định của Kim Nhai vương tử là Hiên Viên Triêu Tinh thực lực thâm bất khả trắc còn có chút hoài nghi. Thế nhưng nhìn thấy tình cảnh trước mắt hắn không khỏi cảm thấy cổ quái.

Nhìn dáng vẻ hiện tại của hắn, quả thực là nhà giàu mới nổi, đường đường là đệ tử đại gia tộc, cường giả Kim Tiên, làm sao có thể một chút hàm dưỡng cũng không có cơ chứ?

Thế nhưng đối phương không chỉ ngụy trang thực lực chân mà còn có ngụy trang tâm cơ.

- Ta cũng muốn nhìn một chút, nhìn xem thực lực của ngươi mạnh như thế nào mà dám nói chuyện như vậy với ta...

Mị Hân Nhi cũng nhìn ra chỗ vấn đề, nàng muốn thử thực lực chân chính của Hiên Viên Triêu Tinh này một chút, bàn tay như ngọc trắng khẽ nắm lại, lực lượng lan tràn ra.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK