Mục lục
Vô Tận Đan Điền
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Không cần giảm tốc độ!

Nhẹ nhàng cười cười, tinh thần Nhiếp Vân khẽ động, lực lượng vòng tròn đại đạo bao phủ cả cổ thuyền.

Ầm ầm!

Tuy bản chất Long Chu Cổ Thuyền chỉ là hỗn độn thần binh thượng phẩm nhưng bị lực lượng của hắn bao phủ còn đáng sợ hơn cả hỗn độn thần binh đỉnh phong, vô số thời không loạn lưu, không gian nghiền nát bị nghiền qua, căn bản không tạo thành uy hiếp gì.

- Này... Này...

Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, đám người Cổ Tiêu sững sờ tại chỗ.

Cho tới giờ phút này, bọn hắn mới biết được thiếu niên trước mắt này đến cùng mạnh cỡ bao nhiêu!

- Xem ra suy nghĩ của ta sai rồi... Thật sự có người nghịch thiên, không thể hiểu theo lẽ thường.

Cổ Tiêu cười khổ, hắn nhìn cảnh tượng trước mắt, phát hiện càng ngày càng xem không hiểu đối phương.

Người khác hơn mười ngày cho dù đốn ngộ, thực lực tối đa tăng trưởng một tia, hắn lại có thể biến hóa từng ngày, đây quả thật là chuyện không thể hiểu theo lẽ thường.

Có lẽ đây mới là thiên tài chân chính trong miệng người khác thường nói.

Tốc độ của Long Chu Cổ Thuyền bay nhanh, nó trực tiếp nghiền nát tất cả nguy hiểm của Phá Vẫn Sơn, cũng không ngừng lại chút nào.

Chung quanh ngọn núi không ngừng có nhiều bẫy rập, thời không gấp khúc làm người ta lâm vào trong đó giống như lâm vào mê cung, khó có thể đào thoát, Nhiếp Vân khống chế Long Chu Cổ Thuyền, bỏ qua thời không gấp khúc chung quanh, hắn tiến thẳng về phía trước, không có bất cứ thứ gì có thể ngăn cản cổ thuyền tiến lên.

- Thực lực của hắn tuyệt đối vượt qua cấp bậc Tông Chủ!

Nhìn thấy cảnh này, Cổ Tiêu, Thất Nguyên nhìn nhau, lúc này bọn họ biết rõ thực lực chân chính của hắn, tuyệt đối vượt qua cấp bậc Tông Chủ!

Cũng chỉ có loại thực lực này mới dám không quan tâm nguy hiểm trong Phá Vẫn Sơn, mạnh mẽ xông tới không cố kỵ chút nào.

- Khó trách hắn bình tĩnh như thế, xem ra Quy Khư Hải chúng ta lần này được cứu rồi.

Cổ Tiêu thì thào tự nói, ánh mắt mang theo hào quang hưng phấn.

Trước kia nghe thấy ba đại tông môn vây công Quy Khư Hải làm hắn có tâm tư chịu chết, định dùng nhiệt huyết hồi báo tông môn, nằm mơ cũng không nghĩ tới Nhiếp Vân sư đệ lại có thực lực như thế.

Cường giả có thực lực này, cho dù cao thủ ba đại tông môn cũng không cần phải sợ.

- Mau nhìn phía trước!

Long Chu Cổ Thuyền tiếp tục tiến lên phía trước, Phá Vẫn Sơn phi hành gần nửa ngày, Thất Nguyên chỉ về phía trước.

Nhìn theo hướng ngón tay hắn đang chỉ, một ngọn núi với mây đen rậm rạp, vô số lực lượng đang hội tụ như mưa to, kiếm khí, đao khí, trận pháp, tiên lực... Đủ loại lực lượng giống như mây đen ngưng tụ thành hình ảnh làm người ta sợ hãi.

Cho dù đệ tử ba đại tông không đủ nhưng số lượng rất nhiều, hơn nữa bọn họ chỉnh hợp vô số tán tu, ngàn vạn người đồng thời ra tay, cho dù cường giả cường giả nửa bước Chúa Tể tùy tiện đụng vào cũng phải nuốt hận tại chỗ.

Lực lượng của hắn cường đại không có lửa làm sao có khói, nếu như không phải như vậy, Vạn Lực Vương cũng làm người ta biến sắc.

- Bị nhiều người vây công như thế, bên trong nhất định là người Quy Khư Hải, chúng ta làm sao bây giờ?

Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, tất cả mọi người đem ánh mắt tập trung ở Nhiếp Vân trên người.

Trước kia Cổ Tiêu bảo bọn họ nghe theo Nhiếp Vân, bọn họ còn cho rằng người trẻ tuổi như thế chưa đủ hiệu lệnh bọn họ, mà bây giờ nhìn thấy thực lực của hắn cho nên sớm ném suy nghĩ này ra khỏi đầu...

Thế giới tu luyện vẫn dựa vào thực lực nói chuyện, không có thực lực, tất cả đều là giả.

- Không có gì, trực tiếp giết vào là được...

Nhiếp Vân cười nhạt một tiếng, tinh thần khẽ động, Long Chu Cổ Thuyền xông thẳng về phía trước.

Sau khi chọn được hướng xông tới, ẩn nấp sẽ không hiệu quả, cổ thuyền to lớn xé rách không gian lao đi.

két...

Âm thanh xé rách không gian vang vọng bốn phía.

- Mau nhìn, một chiếc cổ thuyền!

- Xem bộ dạng nó là viện binh của Quy Khư Hải, ha ha, có thể xuất ra cổ thuyền lợi hại như thế, giá trị con người xa xỉ ah!

- Mọi người cùng nhau động thủ, chỉ cần đem những người này chết thì tất cả sẽ là của chúng ta.

- Tình huống này còn dám tới, quả thực không biết sống chết!

- Những thứ này là của ta, các ngươi không nên đoạt với ta, lần này thật phát đạt rồi...

- Không phải ma quỷ mà thôi, ta cũng muốn phân một số canh...

Nhìn thấy cổ thuyền lao thẳng tới, vô số ý niệm bay tán loạn, vốn rất nhiều người đang vây công như nhìn thấy miếng thịt ngon nên xông thẳng tới.

Những người này đa số có thực lực hai ngàn đại đạo, hơn trăm người đồng thời vọt tới, không gian sinh ra tiếng rít chói tai, khí lãng cường đại làm cỏ cây chung quanh biến thành bụi phấn.

- Nếu đã tới thì đi chết đi!

Lúc này đám người mạnh nhất lao thẳng về phía trước, hai mắt của hắn mang theo hào quang hưng phấn tiến lên.

Ầm ầm!

Hai tay của hắn đánh thẳng về phía trước, chỉ cần đánh chết người trong cổ thuyền, ai ngờ lực lượng còn không có đụng phải cổ thuyền đã bị lực lượng cường đại hơn giáng thẳng xuống, ngay sau đó hắn cảm thấy lực lượng hủy thiên diệt địa từ trên cao nghiền xuống.

Bành!

Tiếng kêu hưng phấn bêến thành sợ hãi, tiếng kêu thảm chưa kịp vang lên đã hóa thành thịt nát.

Xoẹt zoẹt~!

Xoẹt zoẹt~!

Long Chu Cổ Thuyền to lớn nghiền chết vô số người, nó không dừng lại mà vẫn têến lên phía trước, vô số người ngăn cản không kịp thoát đi sẽ có cảnh tượng xe lu cán qua con chuột, không ai có thể ngăn cản cổ thuyền, những kẻ mưu toan làm thế đều bêến thành thịt nát.

- Cổ thuyền này thật lợi hại, mọi người không nên tùy tiện xông lên, đồng loạt ra tay.

Có thể có tư cách đi vào thần chi di tích cũng không phải kẻ ngu dốt, nhìn thấy chết nhiều người như vậy, nếu còn không biết cổ thuyền cường đại thì những kẻ này quá ngu xuẩn.

Hắn vừa la lớn và được nhiều người hưởng ứng, mọi người đồng thời ra tay, lực lượng cường đại hóa thành bàn tay lớn đánh thẳng vào cổ thuyền.

Bàn tay mang theo đường vân rõ ràng, mang theo dấu vết đại đạo, không gian bị bàn tay đánh nát.

Nhiều người liên thủ hình thành bàn tay như thế, mặc dù cường giả hơn hai ngàn tám trăm đại đạo đụng phải cũng bị đánh thành bánh thịt nhưng đáng tiếc gặp được Nhiếp Vân.

Oanh!

Cũng không thấy Nhiếp Vân có động tác gì, bàn tay đến nhanh, đi nhanh hơn, ngay sau đó nó nện thẳng vào trong đám người, chỉ trong nháy mắt có hơn trăm người chết, ngay cả linh hồn cũng không có tư cách thoát đi.

- Cái gì?

- Rốt cuộc xảy ra chuyện gì?

- Hắn là ai? Tại sao mạnh như vậy?

Nhìn thấy cảnh này làm mọi người như sắp điên lên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK