Mục lục
Vô Tận Đan Điền
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Khó trách những người này lại có thực lực mạnh mẽ như thế, vượt xa Chúa Tể!

Sau khi biết được điểm này, trong lòng Nhiếp Vân phát lạnh.

Những thi thể quỷ quái này rốt cuộc là chủng tộc gì? Trước đó nhìn thấy đám người Mặc Tật, khi đó hắn đã cho là dù có mạnh mẽ hơn Chúa Tể thì cũng chỉ có một số người mà thôi. Thế nhưng dù có nằm mơ hắn cũng không nghĩ tới đám người quỷ dị này lại có nhiều như vậy!

Từ lúc nào cường giả cấp bậc Chúa Tể lại nhiều như chó như vậy chứ

Cường giả Chúa Tể, đỉnh phong nhất trong Tam giới là Tru Thiên cảnh, chỉ có lĩnh ngộ hai nghìn chín trăm chín mươi chín đầu đại đạo, đạt được Ngụy Bổn nguyên đại đạo cực kỳ quan trọng thì mới có thể tấn cấp thành công.

Toàn bộ Tam giới cộng lại một chỗ cũng chỉ có hai mươi mấy người, không vượt qua được ba mươi!

Tam giới rộng lớn như vậy mà lại chỉ có ngần ấy người. Mà đám thống lĩnh trước mắt này lại tới một trăm linh tám! Hơn nữa người người đều có thực lực vượt xa Chúa Tể!

May mà tâm lý của Nhiếp Vân trầm ổn, thế nhưng hắn cũng cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, đầu óc có chút trì trệ.

Cường giả Chúa Tể từ lúc nào lại trở nên không đáng giá như vậy chứ?

Nếu như những người này đều là thi thể sống lại... Như vậy đám thi thể này rốt cuộc là người chủng tộc gì, làm sao lại có nhiều cường giả Chúa Tể như vậy chứ?

- Hơn nữa... Đám người này có lẽ nên có khí tức sát lục rất nặng a. Sao những người này nhìn thế nào cũng thấy không giống...

Nhiếp Vân càng ngày càng mê hoặc.

Tình huống hắn vừa mới thấy chắc chắn sẽ không phải là giả. Hắn tin tưởng vào hai mắt của mình. Thế nhưng nếu những người này đều là thi thể sống lại. Như vậy phải có thuộc tính giống như thi thể a. Sát lục, lạnh lùng, vô cùng quỷ dị, nhưng... Những thống lĩnh trước mắt này, cho dù không nói quang minh chính đại. Thế nhưng bên trong cơ thể mang theo năng lượng cương trực, hoàn toàn khác với loại thuộc tính u ám của đám thi thể này.

- Chúc mừng Đại thống lĩnh sống lại!

Người phía dưới không để cho hắn có quá nhiều thời gian cân nhắc, tất cả đều giơ ly rượu trong tay lên chúc mừng.

Nhiếp Vân vì tránh để lộ ra chân ngựa cho nên cũng không có hỏi nhiều. Không thể làm gì khác hơn là bưng ly rượu lên, bắt đầu ăn mừng với mọi người.

Tiệc rượu cũng không có kéo dài quá lâu, chưa được nửa canh giờ thì cũng đã kết thúc. Dường như mọi người cũng biết vị Đại thống lĩnh này vừa mới tỉnh lại, trí nhớ còn không có khôi phục, cho nên mỗi người đều chúc mừng một câu rồi lập tức xoay người rời đi.

- Đại thống lĩnh, ta biết ngươi có rất nhiều nghi hoặc. Nếu ta nói sợ rằng ngươi sẽ không tin. Đến lúc đó A Dục Vương bệ hạ sẽ đích thân nói tỉ mỉ với ngươi! Bây giờ ngươi cứ từ từ nghỉ ngơi đi, như vậy cũng tiện thích ứng một phen.

Yến Huy cười nói.

- Được rồi.

Thấy đối phương không muốn nói, Nhiếp Vân không tiện hỏi nhiều. Sau đó lại đi theo sau lưng Yến Huy đi tới chỗ ở của mình.

Chỗ này rất rõ ràng so với chỗ của bổn tôn còn sang trọng hơn nhiều. Giống như một cái phủ đệ cực lớn vậy.

Sauk hi dẫn hắn tới đây, Yến Huy lập tức rời đi. Dường như còn có rất nhiều chuyện muốn đi xử lý vậy.

- Không ai giám thị, cũng không có ai quản sao? Những người này cũng quá yên tâm với ta a.

Ở trong đình viện một lúc lâu, phát hiện ra nơi này cũng không có cái gì dò xét hành tung của mình. Đám người Yến Huy cũng không có hoài nghi, có ý giám thị hắn, Nhiếp Vân cũng có chút nghi hoặc.

- Được rồi, trước tiên không quan tâm tới nữa. Có thực lực như vậy rồi, trước tiên đi tìm Hỗn Độn Hàn tinh a!

Suy nghĩ một hồi cũng không nghĩ ra được. Hắn cũng biết bây giờ không phải là lúc xoắn xuýt những chuyện điều này. Vẫn nên đi tìm Hỗn Độn Hàn tinh rồi lại nói sau!

Dù sao thân phận bây giờ của hắn là Đại thống lĩnh, cũng không cần thiết phải che giấu dung mạo. Hai cahan sải bước ra ngoài, nhanh chóng đi ra ngoài đình viện.

- Đại thống lĩnh!

Vừa đi ra phủ đệ thì đã có mấy tên hộ vệ tiến lên đón.

Mặc dù không có giám thị hắn, thế nhưng hộ vệ thì lại có. Đám người này phụ trách bảo vệ nơi này, đề phòng có người khác quấy rầy hắn.

- Ta cần một ít đồ vật luyện chế binh khí, mang ta đi nơi để vật liệu cần thiết.

Nhiếp Vân nói.

Nếu như đối phương đã nói mình là Đại thống lĩnh. Như vậy nhất định sẽ phải phục tùng mệnh lệnh của mình. Nếu như bọn họ không cho đi tìm, như vậy sẽ tìm cách khác sau.

- Mời Đại thống lĩnh đi bên này!

Một tên hộ vệ đi tới phía trước, cung kính dẫn đường.

- Đơn giản như vậy sao?

Vốn tưởng rằng đối phương sẽ hỏi cái gì đó, hoặc là nói phải bẩm báo Yến Huy các loại. Thế nhưng hắn không nghĩ tới đối phương lại trực tiếp đồng ý, còn nhanh chóng dẫn đường như thế. Chuyện này khiến cho Nhiếp Vân có chút sửng sốt.

Thật hay giả vậy?

Trước đó hắn luôn lo lắng chuyện này, thế nhưng không ngờ nhanh như vậy đối phương đã đồng ý?

Như vậy cũng quá đơn giản a?

Chẳng lẽ những người này dễ lừa gạt như vậy hay sao?

Nhiếp Vân lắc đầu.

Đám người bên trong Bích Hải Huyền Thiên này người người thực lực đều mạnh mẽ. Cho dù là những hộ vệ này thì thực lực cũng đều đạt tới cấp bậc tông chủ. Loại người như vậy, tại sao có thể là kẻ ngu cơ chứ?

- Nhất định còn có chuyện gì mà ta không biết. Nếu không tuyệt đối sẽ không xuất hiện tình huống như vậy!

Nhiếp Vân âm thầm suy đoán trong lòng.

Trong chuyện này nhất định còn có chuyện gì đó mà hắn không biết. Nếu không, thái độ của những người này tuyệt đối sẽ không như vậy. Nhất là Yến Huy, chẳng những thanh âm cung kính mà còn trực tiếp để cho hắn ngồi lên vị trí Đại thống lĩnh. Chuyện này rõ ràng có chút không phù hợp với lẽ thường.

- Đại thống lĩnh, đây chính là Tàng Bảo Các, bên trong có tài liệu và bảo vật mà bệ hạ đã chuẩn bị nhiều năm!

Trong lòng đang suy nghĩ lung tung thì tên hộ vệ dẫn đường phía trước ngừng lại, tay lại chỉ về phía trước.

Ngẩng đầu nhìn lại, quả nhiên đa nhìn có một không gian cực lớn xuất hiện ở trước mặt. Cho dù dù còn chưa có tiến vào trong đó, thế nhưng hắn đã cảm thấy bảo khí bắn ra bốn phía. Mùi thơm lan tràn vào mũi, không cần phải suy nghĩ nhất định bên trong có không ít bảo bối khiến cho người ta khiếp sợ.

- Ách... Cứ để ta đi vào như vậy, chẳng lẽ không sợ ta tùy tiện cầm mọi thứ đi sao?

Nhiếp Vân không nhịn được hỏi một câu.

Trực tiếp dẫn hắn đến cửa bảo khố, để cho hắn tùy ý đi vào. Vạn nhất hắn nổi lòng tham, cầm đi bảo vật toàn bộ, như vậy đám người này sẽ làm sao bây giờ?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK