Nhiếp Vân nhanh suy nghĩ, mấy ngày trước học tập kiến thức địa lý tập trung lại.
Hồng Hà vực giống như Hỏa Thần vực, là một trong Thập Địa của Hoàn Vũ Thần giới, lấy một dòng sông trứ danh làm tên.
Hồng Hà này được xưng thần hà, là thánh địa không ít người hướng tới, nước sông bên trong uống có thể lột xác, loại bỏ tạp chất, để cho người ta tu vi tiến nhanh!
Dĩ nhiên, đây chỉ là truyền thuyết, có phải thật hay không thì không biết, chỉ biết mỗi năm có vô số người tới hành hương, thành kính uống nước sông, bất quá... tựa hồ hiệu quả không quá lớn, cũng có thể có hiệu quả, chỉ là tất cả mọi người giữ bí mật không nói.
Các nàng Đạm Đài Lăng Nguyệt vừa mới đến Hoàn Vũ Thần giới, không ở một chỗ, chạy tới Hồng Hà vực làm gì?
Trong lòng kỳ quái, bất quá suy nghĩ một chút, nhất thời biết rõ.
Các nàng tới Thần giới là vì tìm thuốc giải độc cho mình, nhất định là nghe được Hồng Hà thần kỳ, nên mới động tâm tư.
- Người của ngươi, nhìn thấy ở lúc nào?
Nhiếp Vân tiếp tục hỏi.
- Đại khái ở một tháng trước, ta đã phái người tiếp tục theo dõi, chỉ cần phát hiện, liền sẽ lập tức trở lại bẩm báo...
Ngụy Bất Tân giải thích.
- Một tháng trước?
Nhiếp Vân nhíu mày.
- Ngươi phái người tiếp tục tìm, có tin tức, trước tiên báo cho ta, một khi ta xác định là thật, sẽ giao số Hỏa Thần Tệ còn lại!
Một tháng đã đủ làm rất nhiều chuyện, một tháng trước thấy, bây giờ cũng không biết đi nơi nào, mù quáng đi tìm, khả năng tìm được không lớn, còn không bằng chờ bọn họ có tin tức đích xác.
Có tin tức xác thật lại đi tìm, khẳng định sẽ dễ dàng hơn nhiều.
- Ân! Một tháng sau là Mộc Thánh Tiết của Hồng Hà vực, nếu như người đại nhân muốn tìm, thật đi Hồng Hà vực mà nói, chắc chắn sẽ không bỏ qua ngày lễ này!
Ngụy Bất Tân nói.
- Mộc Thánh Tiết? Không tệ!
Ánh mắt của Nhiếp Vân sáng lên.
Mộc Thánh Tiết, hắn cũng từ trong sách thấy qua, là ngày lễ đặc hữu của Hồng Hà vực, giống như Hỏa Thần tiết của Hỏa Thần vực, mang đặc sắc địa vực cực mạnh.
Ngày lễ này có một truyền thuyết rất đẹp, nghe nói không biết bao nhiêu năm trước, một người phàm bình thường, ở lưu vực Hồng Hà chăn dê, một ngày ban đêm, gió rét tàn phá, bầu trời u ám, người chăn dê trong lúc vô tình thấy một tiên tử xinh đẹp tắm ở trong sông.
Tiên tử này xinh đẹp như tranh vẽ, để cho người ta liếc mắt nhìn liền chìm đắm trong đó, người chăn dê cũng không ngoại lệ, lẳng lặng đợi ở tại chỗ, giống như ngu ngốc.
Không biết qua bao lâu, tiên tử rời đi, ở trong sông để lại một tầng dịch thủy màu vàng, người chăn dê lấy những dịch thủy màu vàng này, dùng vào trong cơ thể, tu vi tiến triển cực nhanh, cuối cùng trở thành Đại Đế, cũng chính là người mạnh nhất Hồng Hà vực, Hồng Hà Quân!
Hồng Hà Quân hoài cảm cơ hội lần đó, hoàn toàn thay đổi cuộc đời của hắn, liền định ngày thấy tiên tử là Mộc Thánh Tiết, truyền thuyết đến ngày này, Hồng Hà Quân sẽ đích thân du lịch, du đãng ở trên mặt sông, một khi để cho hắn phát hiện người tư chất tốt, sẽ đích thân thu làm đệ tử!
Chính vì vậy, Mộc Thánh Tiết chẳng những là ngày lễ lớn nhất của Hồng Hà vực, cũng là thời điểm vô số tuổi trẻ tài tuấn biểu hiện thực lực.
Vì truyền thuyết hư vô mờ ảo, có thể đạt được Hồng Hà Quân xem trọng, hàng năm sẽ ở ngày lễ đó, tiến hành một lần đại tỷ thí, đạt được vô địch, sẽ có ban thưởng khó có thể tưởng tượng.
Dĩ nhiên, kéo dài không biết bao nhiêu năm, Hồng Hà Quân cũng không có xuất hiện, mà chuyện này cũng đã thành một thói quen, vĩnh viễn truyền thừa xuống.
Chính vì vậy, Mộc Thánh Tiết này là ngày lễ lớn nhất Hồng Hà vực, chỉ cần người đi tới Hồng Hà vực, chắc chắn sẽ không bỏ qua.
Ngụy Bất Tân nói không sai, đám người Đạm Đài Lăng Nguyệt thật đi Hồng Hà vực, nhất định sẽ tham gia buổi lễ long trọng này, đến lúc đó mình đi tìm, có thể tìm được khả năng rất lớn!
- Đại nhân, lần trước ngươi nói muốn thuê người hầu, hôm nay nghe nói tới mấy cường giả, nên nhanh chân đến xem a?
- Ân? Mang ta xem một chút!
Ánh mắt của Nhiếp Vân sáng lên.
Thực lực của hắn bây giờ mặc dù tiến bộ rất lớn, nhưng muốn ở Hoàn Vũ Thần giới tự do đi lại còn không làm được, dù sao, không có đạt tới Hoàng cảnh, ngay cả phi hành cũng không làm được, y theo trình độ rộng rãi của thế giới này, đi đâu cũng phải tốn không ít thời gian.
Nếu như có thị vệ Hoàng cảnh liền không giống, vô luận an toàn hay đi chỗ nào, cũng sẽ thuận lợi không ít.
Dù sao Hỏa Thần Tệ đối với hắn mà nói, muốn bao nhiêu có bấy nhiêu, không coi vào đâu, có thể vì vậy thuê một vị cường giả bảo hộ mà nói, nhất định có thể bớt đi không ít phiền toái.
Thị trường dong binh cách phòng đấu giá cũng không xa, hai người đi một hồi liền đến.
Vừa tiến vào thị trường, khắp nơi đều là thanh âm huyên náo, không ít người treo bảng hiệu, đứng thành một đống, thấy có người tới, liền vội vàng xông lại, rao hàng bán mình.
- Thực lực nửa bước Vương cảnh, am hiểu tốc độ, giỏi về phá giải phong ấn, có thể coi là phụ tá, tham gia các loại lịch luyện... Giá cả một ngày một trăm Hỏa Thần Tệ!
- Thực lực Vương cảnh hạ phẩm, am hiểu đánh lén, có thể họp thành đội chiến đấu, núp ở chung quanh cho một kích trí mạng, giá cả một ngày năm trăm Hỏa Thần Tệ!
- Thực lực Vương cảnh hạ phẩm, am hiểu công kích, chỉ cần trong đội ngũ có người có thể kiềm chế đối phương, Vương cảnh thượng phẩm cũng có thể tươi sống chém giết... Giá cả...
Giống như thị trường bán vật phẩm, trước mặt mỗi người đều có bảng hiệu, viết rõ thực lực cùng giá cả của mình.
- Hai vị đại gia, các ngươi cần hạng người gì, nhìn ta có được hay không, thực lực của ta là Vương cảnh hạ phẩm, có thể phối hợp mấy chục loại trận pháp, nhận nhiệm vụ mấy mươi lần, không có một lần thất bại...
- Ta a, thực lực của ta cao hơn hắn, một đối một chiến đấu, hắn không phải là đối thủ của ta...
- Hai người các ngươi cút sang một bên, dám tranh với ta? Muốn chết sao...
Hai người mới vừa đi vào thị trường dong binh không xa, một đám người liền vây lại, từng cái mặt đầy ân cần, mang nụ cười nồng nặc.
- Còn có thị trường kỳ ba như vậy...
Thấy những người này, Nhiếp Vân lắc đầu một cái.
Loại thị trường này, hắn vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy.
Nói thật, người tu luyện đều có tôn nghiêm thuộc về mình. Muốn tấn thăng nhất định phải không ngừng tu luyện, những người này không tu luyện, lại ở chỗ này bán mình... Thật không biết muốn làm cái gì!