• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Ngươi có thể sống lâu hơn nếu không đến gặp ta. Và cô cũng vậy. Về nhà và kể cho cha cô nghe về chướng ngại vật nguy hiểm đã xuất hiện. Nói với hắn rằng sẽ thật ngu ngốc nếu tấn công trang trại này thêm một lần nữa."

“Câm miệng!”

Khuôn mặt xinh đẹp của cô gái biến thành nữ thần báo tử, hét lớn.

“Ta là Larmica, con gái của Bá tước Magnus Lee, người cai trị toàn bộ Ransylva quận biên giới thứ 10. Ngươi nghĩ rằng có thể đánh bại ta bằng thanh kiếm trên tay của ngươi sao?”

Trước khi giọng nói kết thúc, một vệt sáng trắng từ tay trái của D bắn về phía ngực cô gái.

Không biết từ lúc nào D lấy cây châm mỏng dài khoảng ba mươi centimet và bắn nó ra với tốc độ mắt thường không thể nhìn thấy được.

Châm dài được làm bằng gỗ.

Sau khi ma sát trong không khí với tốc độ kinh người, châm dài rực cháy, vệt sáng trắng biến thành ngọn lửa cháy đỏ rực

Một hiện tượng kỳ lạ xảy ra.

Ngọn lửa dừng lại trước ngực D.

Châm dài bắn trượt mục tiêu.

Ngay trước khi châm dài chạm vào ngực Larmica, nó đã đổi chiều bắn ngược lại rồi bị D chặn lại bằng tay không.

Hay nói chính xác hơn, Larmica đã bắt được chiếc kim và ném nó trở lại với tốc độ còn nhanh hơn.

Người bình thường thậm chí còn không thể nhìn thấy được chuyển động của cô ấy.

“Chủ nào tớ nấy.”

“Tuyệt vời.”

D lẩm bẩm, không để ý đến cây kim rực cháy trong tay hay cách nó đang thiêu đốt da thịt trần trụi của mình.

“Với màn trình diễn vừa rồi, cô được quyền biết đến tên của tôi. Tôi là thợ săn ma cà rồng D. Hãy nhớ tên tôi, với điều kiện là cô còn sống.”

Nói xong, D chạy về phía cô gái mà không gây ra tiếng động.

Một thoáng kinh hoàng hiện lên trên khuôn mặt Larmica.

Trong chớp mắt, khoảng cách giữa hai người thu hẹp lại trong tầm kiếm của D, bỗng

“Awooooooooooh!”

Một tiếng gầm dữ tợn làm rung chuyển màn đêm, một chùm tia sáng màu chàm lóe lên từ chỗ bục ngồi của người đánh xe trên xe ngựa.

D xoay người, nhảy sang một bên để tránh đi, bởi với thính giác phi thường của mình, anh có thể nghe thấy tiếng súng laser trên bục ngồi đang nhắm vào mình.

Một tia sáng xuyên qua vạt áo choàng của D, tỏa ra ngọn lửa màu xanh nhạt.

Pháo laser có lẽ được trang bị chip nhận dạng âm thanh và thiết bị nhắm mục tiêu điện tử phản ứng với tiếng gầm của Garou.

Để tránh những tia sáng xanh đang bay với độ chính xác vô song, D không còn lựa chọn nào khác ngoài việc tiếp tục nhảy lên không trung.

“Tiểu thư, lối này!”

Giọng Garou vang lên từ chỗ ghế lái của người đánh xe.

Tiếng đóng cửa vang lên.

Khi D cố gắng đuổi theo, một tia sáng từ khẩu pháo laze đã chặn anh lại, cỗ xe đổi hướng và mất hút vào trong màn đêm.

“Sau này ta sẽ giải quyết ngươi, chết tiệt, hãy nhớ kỹ lấy lời của ta!”

““Quý tộc” sẽ không bao giờ quên đi cơn thịnh nộ của mình!"

Không hề tỏ ra vui mừng khi đẩy lùi được kẻ thù hay hối hận khi không thể kết liễu nữ ma cà rồng.

D vô cảm đi ra khỏi bãi cỏ.

Những lời chia tay đầy ác ý của cặp đôi vang vọng xung quanh anh.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK