“Vậy cậu sẽ có quyền lựa chọn cách tôi hạ gục cậu, một là làm cậu ngạt thở, hai là ném cậu xuống đất. Cậu thích cách nào?”
“Không thích cách nào cả.”
Dùng lời này để làm tín hiệu, thiếu nữ lập tức tập trung toàn bộ sức lực vào tay phải.
Sức mạnh truyền vào ngọn roi, gắng sức hất bay kỵ sĩ lên không trung . . . song thất bại!
Tám mảnh roi giữ nguyên hình dạng ban đầu cứ thế được kéo ra khỏi cơ thể kỵ sĩ trẻ.
“Hả . . . ?”
Thay vì nói là giật mình phải đổi lại là chết lặng mới đúng, thiếu nữ ngây ra như phỗng.
Dù sao đây cũng là đối thủ đã đánh bại một đòn tấn công kết hợp mọi kỹ năng cô ấy sở hữu mà không cần nhấc tay, thật không thể tin nổi.
Con ngựa của kỵ sĩ lẳng lặng tiến thẳng về phía trước.
Dù đang trong trạng thái bất ngờ chưa thể hoàn hồn lại được, nhưng thiếu nữ đã nhặt chiếc áo khoác đã vứt đi cách đó không xa lên mặc lại, lập tức dùng tốc độ khó có thể tin được chạy đến bên cạnh kỵ sĩ.
“Chờ một chút! Xin lỗi vì sự vô lý vừa rồi. Xin hãy nghe tôi nói - anh là thợ săn đúng không, không chỉ vậy mà còn là thợ săn ma cà rồng nữa có phải không?”
Kỵ sĩ trẻ vốn yên lặng tiến về phía trước, lần đầu tiên tập trung ánh mắt về phía thiếu nữ.
“Tôi đoán đúng rồi phải không? Tôi muốn thuê anh!”
Con ngựa dừng lại.
“Đây không phải chuyện để đùa.” Kỵ sĩ lạnh lùng đáp.
“Tôi biết! Tôi biết thợ săn ma cà rồng là thợ săn giỏi nhất trong tất cả các loại thợ săn, tôi cũng biết ma cà rồng là đối thủ đáng sợ cỡ nào. Mặc dù tỷ lệ trở thành thợ săn ma cà rồng là một phần một nghìn, nhưng cơ hội chiến thắng được ma cà rồng chỉ có năm mươi năm mươi. Những điều này tôi biết hết. Bởi vì cha tôi cũng là thợ săn. "
Trong mắt kỵ sĩ lóe lên một tia cảm xúc, một tay đẩy vành mũ lên để lộ ra đôi mắt đen dài, lạnh lùng trong trẻo.
“Là thợ săn gì?”
“Thợ săn người sói.”
“Thì ra là vậy, do đó nên mới dùng roi theo cách này . . . “
Kỵ sĩ lẩm bẩm.
“Nghe nói tất cả ma cà rồng ở vùng này đã bị tiêu diệt trong trận chiến thanh tẩy lần thứ ba. Nhưng trận chiến kia dù sao cũng đã diễn ra cách đây ba mươi năm, nên không thể quá tin tưởng dựa dẫm vào điều này được . . . Vì vậy, cô muốn thuê tôi, hẳn là do người nhà hoặc bạn bè của cô đã bị tấn công phải không?”
“Đã bị hút máu mấy lần rồi?”
“Cho đến nay, mới chỉ bị một lần.”
“Vết răng nanh là hai hay là một?”
Thiếu nữ do dự một chút rồi đưa tay kéo khăn quàng cổ lên.
“Tự nhìn đi.”
Dưới ánh chiều tà, văng vẳng vang lên tiếng kêu của dã thú.
Bên trái cần cổ rám nắng, xung quanh động mạch cảnh là hai vết thương sưng tấy biến dạng, có thể thấy rõ màu sắc của mô cơ sống bên trong.
“Là “nụ hôn của Quý Tộc”.”
Ngay khi cảm nhận được ánh mắt kỵ sĩ trên lưng ngựa nhìn mình, thiếu nữ thấp giọng lên tiếng.
Kỵ sĩ kéo khăn che mặt xuống.
“Nhìn vào vết thương này, có thể thấy được kẻ đó là một ma cà rồng khá là lợi hại. Thật đáng kinh ngạc khi tới giờ phút này cô vẫn có thể di chuyển được.”
Nhận xét cuối cùng là lời khen dành cho thiếu nữ.
Mặc dù phản ứng của những người bị ma cà rồng hút máu sẽ khác nhau tùy theo cấp độ của ma cà rồng tấn công bọn họ, nhưng trong hầu hết các trường hợp, nạn nhân đều sẽ trở nên giống như búp bê vô tri bị hút linh hồn ra ngoài.
Làn da trở nên trắng bệch giống như sáp trắng, đôi mắt vô hồn trốn trong bóng tối từ ngày này qua ngày khác, chờ đợi ma cà rồng đến và trao cho nụ hôn mới.
Chỉ những người vượt trội về tinh thần và thể chất so với người thường mới có thể thoát được khỏi tình trạng này.
Và thiếu nữ trước mặt đây rõ ràng là một trường hợp ngoại lệ.