Hãy trở lại. Tôi không quan tâm nếu anh không thể đánh bại Bá tước, hãy trở lại anh nhé.
Cô gái mười bảy tuổi vẫn chưa nhận ra rằng những suy nghĩ đó không phải là hành động lo lắng cho sự an toàn của bản thân.
Làn nước ngập đến tận ngực, vốn còn âm ấm trong vài phút trước, giờ đã ấm hơn rõ rệt, lớp sương mù bao phủ những bức tường đá cao chót vót hai bên trái và phải ngày càng dày đặc hơn.
Anh đã đi bộ được hơn ba mươi phút rồi.
Chắc hẳn anh đã rơi cách đại sảnh khoảng hai mươi mét. Điều chờ đợi D là một con đường ngầm rộng lớn chứa đầy nước. Vì nước chỉ ngập đến ngực anh nên việc anh ngã chân xuống trước cũng không chịu lực va chạm gì lớn, điều đã cứu D khỏi một cú va chạm tàn khốc chính là nhờ những kỹ năng siêu phàm và thể chất vượt xa người thường không thể chối cãi mà D đã có được, vì anh là Dhampir.
Các mô cơ thể của ma cà rồng, bao gồm xương, cơ và dây thần kinh của chúng, có khả năng tái tạo và hấp thụ tác động và phục hồi sau tổn thương tốt hơn con người hàng trăm lần.
Mặc dù khả năng này khác nhau ở mỗi cá nhân một cách tự nhiên, nhưng Dhampir được thừa hưởng ít nhất 50% những khả năng đó. Từ độ cao hai mươi mét, một Dhampir có thể sẽ sống sót ngay cả khi va chạm mạnh khi rơi xuống đất. Khó tránh khỏi số phận gãy xương toàn thân, và làm vỡ một số cơ quan nội tạng, nhưng với tốc độ hồi phục nhanh thì ước chừng ba ngày đêm là có thể hoàn toàn bình phục.
Dù thế nào đi nữa, D cũng không hề bị hề bị một vết thương nào, anh đứng sâu trong làn nước đen ngòm ngập tới ngực, quan sát xung quanh.
Đây rất có thể là một hang động ngầm đã đã tồn tại từ trước, và được gia cố trong quá trình xây dựng sau này. Bên trái và bên phải là những bức tường đá tối màu, có dấu vết sửa chữa bằng bê tông cốt thép hiện rõ khắp nơi.
Nước trong suốt khá âm ấm, không khí cực kỳ ẩm ướt, lơ lửng trên đó có một lớp sương mù màu trắng nhạt. Bản thân hệ thống đường nước ngầm rộng khoảng năm mét. Đây dường như là sản phẩm tự nhiên, lỗ mũi D có thể ngửi thấy mùi hương đặc trưng của suối khoáng xộc vào mũi khi anh đang rơi xuống.
Nó dường như là một sự hình thành tự nhiên và một mùi đặc trưng của suối khoáng đã xộc vào mũi D ngay cả khi anh ta đang rơi xuống hố bẫy. Xung quanh anh ta trải dài một thế giới hoàn toàn tối tăm.
Xung quanh anh là một thế giới tối tăm. Nhờ đôi mắt của Dhampir, anh có thể nhìn thấy chiều rộng của đường nước ngầm. Anh ngước mắt nhìn lên trên, nhưng đúng như dự đoán, anh không thể xác định được cái bẫy cách đó hai mươi mét.
Tuy nhiên, vì sàn nhà đã đóng cửa từ lâu nên việc anh không thể nhìn thấy là điều đương nhiên. Và tất nhiên là không có lối thoát nào được tìm thấy trên bề mặt của bức tường đá có khối lượng khổng lồ ngoài sức tưởng tượng.
“Mình phải làm sao đây?” D khẽ lẩm bẩm, tuy nhiên anh vẫn nhanh chóng bước đi xuôi theo hướng dòng nước xung quanh anh chảy ra, mặc dù dòng nước lặng lẽ và nhẹ nhàng đến mức không thể cảm nhận được nếu không phát ra âm thanh.
Đáy đường nước ngầm dường như đã đã được sửa đổi hoàn toàn từ bên ngoài, kiên cố và bằng phẳng. Điều đó nói lên rằng, chỉ riêng khoảng cách đi bộ và thời gian không thể giúp anh tìm thấy lối ra. Anh không biết từ “ba chị em” mà Bá tước thốt lên trong đầu một cách kinh hoàng.
Có điều gì đó đang chờ đợi anh.
D cũng hiểu rõ điều đó. Anh biết nhát đâm của mình đã làm Bá tước bị thương. Không đời nào hắn lại để một đối thủ đáng sợ như vậy rơi vào đường nước ngầm dưới lòng đất, rồi thản nhiên không làm gì.
D chắc chắn một trăm phần trăm trong số họ sẽ tấn công anh theo một cách nào đó. Mặc dù vậy, D vẫn tiếp tục bước đi, không hề tỏ ra lo lắng hay thiếu kiên nhẫn, bước chân anh băng chạm vào đáy cứng rắn của đường nước ngầm, vẻ đẹp tỏa sáng dường như khiến cả bóng tối lùi dần. Và rồi anh dừng lại.
Khoảng bảy mét phía trước, đường nước ngầm ngày càng rộng hơn, một số tảng đá có hình thù kỳ lạ nhô lên khỏi mặt nước. Chỉ riêng ở đó sương mù dày đặc một cách kỳ lạ — hay nói đúng hơn, là nó dường như đang tuôn ra, biến thành những hình thù còn kỳ quái và gớm ghiếc hơn cả những tảng đá, bịt kín đường nước.
Mùi hôi thối thối rữa tràn ngập không khí. Đôi mắt mèo của D nhìn thấy một lớp váng dầu phủ trên mặt nước, và có thứ màu trắng hiện lên rồi biến mất trong hốc của những tảng đá có hình thù kỳ lạ. Đó là một bộ xương.
Sâu trong sương mù có tiếng đuôi cá vỗ xuống mắt nước. Có cái gì đó ở đấy. Phía sau những tảng đá có hình thù kỳ lạ có lẽ là tổ của nó.
Dẫu vậy, D vẫn không có dấu hiệu quay lại mà tiếp tục bước đi, bình tĩnh hòa vào làn sương mù ở trung tâm của những viên đá.