• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Những tia lửa điện từ hàng rào điện từ đủ mạnh để đốt cháy cả con rồng nhỏ được bảo vệ bởi lớp vảy cứng, mà lưỡi kiếm không thể xuyên thủng, biến màn đêm đen tối thành ánh sáng ban ngày trong giây lát.

Một chùm ánh sáng trắng xuyên qua bông hoa lửa khổng lồ và xâm chiếm trang trại. Những con ngựa, người đánh xe và hình dáng của cỗ xe đều được bao phủ trong ngọn lửa trắng. Đó là một cảnh tượng kỳ lạ, như thể một cỗ xe từ địa ngục đột nhiên xuất hiện trên trái đất.

“Thoát được không... Ủa?”

Giọng nói nghi ngờ của Doris đến khi cô đang quan sát những con ngựa người máy—ngay khi chúng vượt qua hàng rào, cô đã đoán trước rằng bốn con ngựa đó sẽ lao thẳng vào sân trước nhà cô như một cơn lốc mạnh, chúng bỗng dừng lại ngay khi đi qua hàng rào mà dáng đi không hề xáo trộn.

Ngọn lửa điện từ xung quanh chúng dần dần tiêu tan. Kẻ thù được bảo vệ bởi một lớp lá chắn mạnh mẽ hơn.

“Vẫn chưa kết thúc đâu. Nhìn kìa, hắn sắp ra ngoài rồi!”

Giọng nói của bác sĩ chặn bàn tay đang chuẩn bị kéo cần gạt xuống một lần nữa, Doris có thể cảm nhận được sự căng thẳng và nỗi sợ hãi lấn át trong giọng nói của ông. Ngay cả vị bác sĩ, người được ví như hiện thân của trí tuệ và lòng dũng cảm, vẫn bị ăn sâu vào trong tiềm thức kết quả của hàng chục năm tẩy não bởi Quý tộc.

Cánh cửa đen mở ra, một người đàn ông to lớn mặc áo choàng đen bước lên chiếc cầu thang nhỏ tự động nhô ra và đi xuống đất.

“Một tên ngốc à... cứ thế bước ra.”

Giọng nói của Doris tuy bề ngoài có vẻ phấn khích nhưng vẫn thiếu sức mạnh. Cô nhận ra rằng kẻ thù của cô không quan tâm đến đòn tấn công vừa rồi của cô vào hắn.

Khi kẻ thủ ác với vết thương bẩn thỉu trên cổ họng của mình, nở nụ cười nhe ra những chiếc răng nanh trắng nõn, và bắt đầu một mình tiến về phía nhà chính.

Doris kéo cần gạt.

Tiếng lò xo liên tục vang lên khắp trang trại. Những khối màu đen cắt gió và tấn công Bá tước, rồi bật ngược lại vài chục centimet về phía trước mặt hắn.

Thứ rơi xuống đất là một tảng đá có kích thước bằng hai người ôm. Tất cả những viên đạn đá lần lượt bị bức tường vô hình hấp thụ động năng và lăn quanh Bá tước, rơi xuống xung quanh Bá tước đang bình tĩnh tiến tới.

“Đúng như cháu nghĩ... hắn thật khó chơi.” Doris kéo đòn bẩy thứ hai.

Lần này là những mũi lao thép được phóng ra. Tất cả mười mũi lao đầu tiên đều bật ra khỏi hắn, nhưng mũi lao thứ mười một và cũng là mũi lao cuối cùng đã xuyên qua bụng Bá tước.

“Trúng rồi!”

Doris hét lên, siết chặt cần gạt đến mức suýt làm gãy nó. Nụ cười của cô đông cứng lại khi Bá tước đã đứng bất động được một lúc, hắn đang nở nụ cười khủng khiếp qua màn hình lăng kính, và bắt đầu bước đi nhàn nhã ngọn giáo sắt nhô ra từ bụng và lưng.

Tên khốn đó đang cố nói với mình rằng hắn thậm chí còn không cần lá chắn phòng ngự trước các đòn tấn công của mình!

Cảm giác như một nỗi sợ hãi băng giá đang khuấy động não cô khi Doris đột nhiên nhận ra rằng ma cà rồng không cần phải “đến” với nạn nhân của chúng. Khi một người nhận được một nụ hôn máu trên gáy, họ sẽ tự nguyện đến gặp thần chết khi có tiếng ác quỷ gọi từ bên ngoài nhà của họ.

Khi D gặp cô lần đầu tiên, anh đã khiến cô rơi vào trạng thái hôn mê để ngăn điều đó xảy ra.

“Tên khốn đó đang chơi cháu.”

Doris điên cuồng kéo cần gạt như mất hết tự chủ. Ma cà rồng sẽ không chết trừ khi trái tim của chúng bị xuyên thủng. Đáng lẽ cô phải biết sự thật phũ phàng này, nhưng giờ đây khi đã thực sự chiến đấu và chứng kiến sức mạnh khủng khiếp của chúng, sự phán xét lạnh lùng của con gái một thợ săn vĩ đại đã hoàn toàn bị tước bỏ khỏi cô. Nỗi sợ hãi về bóng tối vô danh ẩn náu trong trái tim con người.

Một khẩu súng nạp đạn tự động được giấu trong bụi cây đang phun lửa, những mũi tên gắn thuốc nổ được đốt cháy bởi thấu kính từ các thiết bị lưu trữ nhiệt mặt trời trút xuống như mưa.

Bá tước cười khổ khi khói và lửa bùng nổ, gầm rú xung quanh hắn. Rõ ràng đây là sự phản kháng lớn nhất mà con người có thể đưa ra hiện nay. Những người như vậy ngoan cố tồn tại trên trái đất như côn trùng, trong khi bọn ta phải diệt vong một cách âm thầm và lặng lẽ như ánh sáng của mặt trời lặn.

Thình lình, cơn thịnh nộ của hắn bùng lên đã tiêu diệt toàn bộ sự ngưỡng mộ mà hắn dành cho sự phản kháng của con mồi trước mặt. Đôi mắt hắn rực lửa và những chiếc răng nanh nghiến vào nhau, Bá tước lao tới hiên nhà, nhảy lên cầu thang chỉ bằng một bước, rút ngọn giáo ra khỏi bụng và dùng một tay đập mạnh vào cửa.

Phía sau cánh cửa đã bung khỏi bản lề và đổ nhào vào trong nhà là một tấm lưới sắt đen. Không cần suy nghĩ, ngay lúc hắn đâm ngọn giáo sắt vào đó để quét nó ra khỏi đường đi của mình, một tia sáng lóe lên ở điểm tiếp xúc, Bá tước cảm thấy một cảm giác bỏng rát dữ dội chạy vào cơ thể qua bàn tay hắn cầm vũ khí.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK