• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Đúng đó. Chị tôi không không bị ma cà rồng cắn hút máu. Nhanh biến về nhà đi, lão già háo sắc!”

Dan đứng bên cạnh không chịu nổi hét to lên.

“Mày... mày gọi ai lão già háo sắc hở? Thằng ranh con hỗn xược kia. Dù thế nào đi chăng nữa tao cũng là trưởng thôn... mày nói tao háo sắc, ý gì hả...”

Lão ta đã hoàn toàn tức giận. Lão ta có thể nắm giữ mọi quyền lực thực sự trong thôn, nhưng lão vẫn chỉ là trưởng thôn của một ngôi làng nhỏ. Chỉ cần chạm vào chỗ đau của lão thôi thì lão ta rất dễ mất kiểm soát cảm xúc. Về điểm này thì lão ta không khác gì mấy so mấy tên côn đồ xung quanh lão ta.

Greco hét lên từ phía sau.

“Mày giỡn mặt với tao hả. Thôi nào mọi người, kệ chúng đi, cứ tóm lấy chúng rồi đốt trụi ngôi nhà đi.”

“Ồ!”

Khi những kẻ vô lại bên ngoài đang ầm ĩ thì cảnh sát Dalton quát lên: “Dừng tay! Các anh không được phép tự tiện hành động!”

Vẻ mặt của Doris dịu đi trong giây lát. Dù anh ta mới ngoài ba mươi tuổi nhưng cô rất tin tưởng vào vị cảnh sát trung thực và có năng lực này. Những kẻ vô lại cũng ngừng di chuyển.

“Ông cũng tham gia cùng với họ à, ngài cảnh sát?” Doris trầm giọng hỏi.

“Tôi muốn hiểu rõ mọi chuyện, Doris à. Nhiệm vụ của tôi là giữ cho ngôi làng được an toàn, và một phần trong đó là kiểm tra cổ họng của cô. Tôi không muốn mọi thứ trở nên tồi tệ hơn. Nếu không có gì thì cô hãy cởi chiếc khăn choàng cổ ra, để bác sĩ xem.”

“Đúng đó” Bác sĩ Ferringo nói, rồi nghiêng người xuống ngựa. Tuy ông bằng tuổi trưởng thôn nhưng nhờ học ngành y ở “Thủ đô” nên ông có vẻ ngoài thông minh của một quý ông lớn tuổi lịch thiệp.

Vì cha của Doris và Dan từng là học trò của ông tại trường, nên ông là một người tốt, luôn quan tâm đến họ. Doris luôn kính trọng, không dám làm càn với người này.

“Cho dù kết quả có thế nào đi chăng nữa, chúng tôi sẽ không làm chuyện gì xấu với cô. Hãy tin tưởng tôi và cảnh sát.”

“Không, cô ta sẽ đến trại tị nạn!” Những lời cay độc của Greco vang lên từ phía sau.

“Ở ngôi làng này, bất kể đó là ai, nếu bị quý tộc hút máu thì theo quy định họ sẽ bị đưa vào trại tập trung. Ngoài ra, nếu cô không thể loại bỏ được Quý Tộc đó... ha ha cô sẽ bị ném làm thức ăn cho quái thú.”

“Câm miệng, đồ ngu!”

Cảnh sát quay lại gầm lên.

Greco bị sốc và xấu hổ, nhưng xung quanh gã đều là người làm thuê của mình nên gã chẳng sợ.

“Thế nào, chỉ đeo có cái huy hiệu cảnh sát thôi mà đã kiêu ngạo đến thế cơ à. Trước khi anh có ý kiến gì với tôi thì hãy kiểm tra cổ họng của đứa con gái kia đi. Chắc hẳn anh nhận được tiền mà đúng không?”

“Cái gì...”

Đôi mắt của anh cảnh sát như muốn giết người. Cùng lúc đó, tay của những kẻ vô lại cũng vươn đến thắt lưng hoặc lưng. Tình huống trở nên xấu đi.

“Dừng tay!” Trưởng thôn quát tháo gay gắt với mọi người: “Nếu cứ đấu đá nội bộ thế này thì có giải quyết được gì không? Tất cả những gì chúng ta phải làm là nhìn xem cổ họng của cô gái này, thế là xong.”

Cảnh sát và mấy kẻ vô lại đều không còn lựa chọn nào khác ngoài việc miễn cưỡng tuân theo điều này.

“Doris.” Cảnh sát gọi bằng giọng nghiêm khắc hơn vừa rồi: “Lấy cái khăn choàng cổ ra đi.”

Doris nắm chặt roi da.

“Nếu tôi nói không thì sao...?”

Cảnh sát im lặng. Một luồng không khí lạnh lẽo đầy sát khí lan tỏa trong bầu không khí trong lành tràn ngập ánh nắng.

“Bắt lấy cô ta!”

Cùng với tiếng hét của Greco, ngựa của bọn côn đồ dạt sang trái và phải. Roi của Doris được bung ra để hành động.

“Dừng tay!” Cảnh sát hét lên, nhưng có vẻ như mệnh lệnh của anh ta không không còn tác dụng nữa, trận chiến bắt đầu...

Chuyển động của những gã thô lỗ đều đột ngột dừng lại. Nói chính xác hơn, con ngựa của họ đã đứng yên.

“Này, có chuyện gì vậy... di chuyển đi!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK