Lâu đài lãnh chúa mà D đang bước vào đây là một loại thành trì ma quỷ, nơi nỗi kinh hoàng huyền thoại về ma cà rồng khiến cả thế giới phải khiếp sợ vẫn còn tồn tại, nơi kết hợp giữa siêu khoa học và những lời nguyền.
Có lẽ vì điều này đã khiến khuôn mặt D có vẻ hốc hác.
Không, với tư cách là một thợ săn ma cà rồng, chắc anh đã nhận thức rõ được điều này.
Để chứng minh điều này, D không chút sợ hãi mà cưỡi ngựa lao thẳng về phía cây cầu treo đang được kéo lên.
Cơ hội nào để một chàng trai trẻ đơn độc với thanh kiếm trên lưng có thể chống lại lãnh chúa và lâu đài bọc sắt được xây dựng bằng công nghệ điện tử tiên tiến nhất đây?
Tưởng chừng như một luồng sáng trắng có thể thiêu đốt sẽ xuyên qua lồng ngực D bất cứ lúc nào, nhưng chỉ có làn gió thổi nhẹ qua mái tóc đen dày của anh, chẳng mấy chốc anh đã đến được bên rìa lâu đài, một con hào chứa đầy nước xanh đen.
Chiều rộng con hào này khoảng một mét.
Như thể đang cân nhắc hành động tiếp theo của mình, D đưa mắt nhìn về phía bức tường lâu đài.
Vừa định chạm vào mặt dây chuyền, một tiếng cọt kẹt nặng nề vang lên, cây cầu kéo đang chắn cổng lâu đài từ từ hạ xuống.
Ầm một tiếng, cây cầu đã vững vàng rơi xuống đất.
“Hoan nghênh chuyến thăm của bạn.”
Một thanh âm kim loại từ đâu đó vang lên chào đón D.
Đây là lời nói do máy tính tổng hợp - mô phỏng theo cách nói của nhân loại.
"Xin hãy vào trong lâu đài. Chúng tôi đang gửi sóng vô tuyến kích thích cảm ứng đến não con ngựa mà bạn đang cưỡi. Xin hãy thứ lỗi vì không thể ra ngoài chào đón bạn được."
D yên lặng . . . giục ngựa tiến về phía trước.
Sau khi băng qua, D tiến vào một khoảng sân rộng.
Phía sau lại vang lên âm thanh của cây cầu kéo được nâng lên lần nữa.
Dù vậy D vẫn tiếp tục đi về phía con đường rải sỏi hướng về phía lâu đài chính mà không hề ngoảnh lại.
Những hàng cây trong vườn được sắp xếp một cách gọn gàng ngay ngắn, những tác phẩm điêu khắc bằng đá cẩm thạch lấp lánh dưới ánh nắng, cầu thang và hành lang dẫn đến những nơi không thể đoán được - tất cả đều mang lại cảm giác được máy móc bảo trì dọn dẹp tỉ mỉ.
Và mặc dù không biết những thứ này đã được trồng hoặc điêu khắc cách đây từ bao nhiêu trăm, nghìn năm trước, nhưng chúng vẫn trông tươi mới cứ như mới được đặt ở đó vào ngày hôm qua.
Chỉ là không thấy bất cứ dấu hiệu nào cho thấy sự sống vẫn tiếp diễn ở nơi đây.
Tất cả chỉ có máy móc tồn tại, những con mắt cơ khí và những khẩu súng tên lửa đều đang nhắm vào D.
Ngay khi ngựa dừng chân ở phía trước cửa lâu đài, D nhanh nhẹn nhảy xuống khỏi yên ngựa.
Cánh cửa nặng nề với vô số đinh tán sắt đã được mở ra.
“Mời vào.” Giọng nói tổng hợp tương tự tiếp tục vang lên từ hành lang tăm tối.
Một bóng tối mù mịt bao trùm bên trong.
Không phải kính cửa sổ làm giảm ánh sáng mặt trời - hiệu ứng này là kết quả của ánh sáng nhân tạo.
Trên thực tế, các cửa sổ trong lâu đài của ma cà rồng chẳng qua chỉ là vật trang trí, không cho bất kỳ dù chỉ là một tia sáng nào lọt qua.
Bước dọc hành lang theo chỉ dẫn của giọng nói, D nhận ra toàn bộ cửa sổ đều được
đặt ở phía sau mỗi hốc tường.
Phải mất hai hoặc ba bước lên giàn giáo mới có thể leo lên cửa sổ từ hành lang.
Thay vì đi đến cửa sổ ngược lại sẽ là đi vào bên trong cửa sổ.
Đây là bản sao của lâu đài thời trung cổ ở Đức.
Yếu tố đầu tiên đặc trưng cho nền văn minh ma cà rồng là niềm yêu thích với “phong cách thời trung cổ”.
Ngay cả ở Thủ đô cực kỳ tiên tiến, đầy rẫy những cỗ máy siêu khoa học, vẫn có rất nhiều tòa nhà có thiết kế gần giống với thiết kế của Châu Âu thời trung cổ.
Có lẽ đây là ký ức di truyền về thời kỳ hoàng kim nơi mà sự mê tín, truyền thuyết và đủ loại sinh vật kỳ lạ tràn lan ở trong ADN của ma cà rồng kêu gọi chúng quay trở lại.