Cuộc chiến sinh tử khủng khiếp đã kết thúc — hay nói chính xác hơn, ngay trước khi sự biến mất đột ngột của thứ xuất hiện từ trên không đột nhiên biến mất.
Doris đang phi nước đại qua một đồng cỏ, và ngay khi cô chuẩn bị đổi hướng ngựa thì lại phát hiện ra điều bất ngờ ở một nơi không ngờ tới.
Và thế là cô ghìm dây cương, cho ngựa dừng lại.
Cách lâu đài của Bá tước Lee chưa đầy hai km.
Doris phi ngựa qua khu vực đồi núi tránh những đường vòng của đường cao tốc, nhưng từ chỗ này trở đi, cô không còn lựa chọn nào khác ngoài việc đi lại phải đường vòng.
Khi còn nhỏ có một lần ba cô dẫn cô đi ngắm nhìn nơi này từ xa, nhưng đây là lần đầu tiên Doris được nhìn nó tại một khoảng cách gần như vậy.
Với trạng thái nửa sợ hãi nửa trang trọng, Doris nhìn quanh khung cảnh bí ẩn đang diễn ra dưới ánh bình minh.
Đây là nơi mà dân làng gọi là “mỏ đá của Quỷ”.
Ở một góc của một đồng cỏ không rõ kích thước, có rất nhiều tượng đá đứng hoặc nằm trên mặt đất trong rừng và nhìn lên bầu trời.
Không bức tượng nào trong số đó có khuôn mặt hay hình dáng giống nhau, và không bức tượng nào trong số đó là không giống với quái vật kỳ lạ cả.
Một bức tượng đầu hói với đôi mắt to một cách kỳ lạ, một bức tượng bán thân với
hàng chục cánh tay và răng nanh nhe ra, một bức tượng toàn thân với hàng nghìn chiếc lông quái thú được chạm khắc riêng lẻ rõ ràng - nếu chỉ xét về mặt kỹ thuật thuần túy thì có thể dùng từ “được tay nghề thần kỳ tạo nên” để hình dung về bọn chúng.
Những bức tượng này làm người ta liên tưởng tới những bức tường đá và cột đá được bao phủ bởi rêu xanh giống như tàn tích của một thành trì cổ nào đó, tất cả hòa trộn vào cùng với nhau tạo nên một không gian chỉ có thể miêu tả như một chiều không gian hoàn toàn xa lạ.
Ngay cả ánh nắng ban mai, đáng lẽ ra phải mang hơi thở sự sống đến mọi ngóc ngách trên thế giới, hay những hạt ánh sáng trong tia nắng cũng bị bầu không khí hoang vắng hiu quạnh và rêu xanh nơi đây hấp thụ hết, khiến mọi thứ trở nên u ám vẩn đục đình trệ bất động, tạo nên những cái bóng kỳ dị bí ẩn trên khuôn mặt của những bức tượng.
Ngay cả không khí dường như cũng trở nên ẩm ướt hơn.
Có người nói nơi đây là tàn tích của một địa điểm tiến hành nghi lễ bị nguyền rủa của “Quý Tộc” ngày xưa, nhưng cũng có người nói nơi đây là một mỏ đá được sử dụng để xây dựng lâu đài, tuy nhiên giả thuyết thứ hai dễ dàng bị bác bỏ, bởi suy cho cùng thì cả vùng này chẳng có hòn đá nào để khai thác cả.
Dù sao đi nữa, đây là nơi mà dân làng Ransylva sẽ không bao giờ đến gần trong bất kỳ trường hợp nào.
Đôi mắt của Doris bị thu hút bởi một bà lão ngồi dưới đáy một vùng trũng lớn trên mặt đất, gần như ở trung tâm "mỏ đá của quỷ" đang lặp lại một số động tác kỳ lạ.
Không rõ người này bao nhiêu tuổi.
Thế nhưng từ xa nhìn lại, mái tóc bạc trắng và những nếp nhăn trên làn da vàng vọt trông như đã gần trăm tuổi, nhưng dù vậy, toàn bộ cơ thể dường như lại tràn đầy sức sống một cách kỳ lạ.
Chuyện gì đây?
Không biết có phải bà lão này lạc lối trong chuyến du hành của bản thân và đang ngồi nghỉ ngơi không?
Doris thầm nghĩ cho dù không thể chỉ dẫn bà lão quay về làng nhưng ít nhất cô cũng có thể dẫn bà ấy ra đường cao tốc.
Nhưng khi Doris vừa định quất ngựa đi tới thì không hiểu vì lý do gì, cô đã dừng lại, lặng lẽ trượt người xuống khỏi ngựa.
Bởi vì Doris cảm nhận được thứ gì đó nham hiểm toát ra từ dưới lớp áo choàng màu xám khoác trên người bà ta, cộng thêm hành động cúi người về phía trước, chăm chú nhìn vào những đầu ngón tay cong lại như thể đang nắm lấy thứ gì đó.
Tất nhiên, Doris hoàn toàn không biết rằng ngay lúc này trên con đường cách đó vài km, một sinh vật kỳ lạ bất ngờ xuất hiện từ trong không trung đang bận rộn gây ra cái chết điên cuồng cho các thành viên của đội lính biên phòng.
Nén tiếng bước chân của mình khi dắt ngựa tiến vào “Mỏ đá của Quỷ “, Doris cột dây cương con ngựa của mình vào một cột đá gần đó rồi tiến tới phía sau bà lão.
Có lẽ bà ta không để ý, nên không hề cử động.
Khi đến gần, lông tóc trên người Doris tức khắc dựng lên thẳng đứng.
Một luồng khí độc bốc lên quanh người bà ta.
Hiển nhiên là đang dùng tà thuật để làm việc ác.
Bà ta đang làm việc xấu.
Giọng nói trầm thấp niệm chú lọt vào tai Doris.
“Dừng lại!” Doris vô thức hét lên, vừa tiến về phía trước vài bước thì nghe được tiếng “Bíp!”.
Có thứ gì đó nhảy ra khỏi bãi cỏ sượt qua má cô.
Với tốc độ cực nhanh, Doris ngã xuống đất.
Nín thở và chú ý đến xung quanh, cô chạm tay trái lên má.
Máu ấm dính vào đầu ngón tay cô.
“Là quái vật linh hồn thì phải — xem ra kết giới hẳn là ở ngay gần đây.”
Cảm giác như có thứ gì đó đang hung hãn lao tới từ bên trái.
Doris xoay nửa người sang một bên và vung roi bằng tay phải.
Thật không may, đòn tấn công chết người này chỉ khiến cỏ bay lên, và Doris cảm nhận được kẻ địch đang đổi hướng và lùi lại một khoảng cách khá xa.
Khi conjurer** hay sorcerer** thực hiện câu thần chú, họ sẽ tạo ra một không gian trong bán kính vài mét xung quanh mình để thực hiện câu thần chú một cách hiệu quả nhất.
Đây chính là “rào cản”.
** Conjurer mình search google ra là người làm ảo thuật, phù thủy, từ này đồng nghĩa với warlock = witch phiên bản nam, wizard nên mình sẽ chú thích cả witch, warlock, và wizard.
***Witch: Đây là dạng phù thủy cơ bản và phổ biến nhất. Thường được khắc họa dưới hình dạng 1 mụ già độc ác, với cái mũi và cái cằm nhọn, đội mũ nhọn, cưỡi chổi bay, sử dụng những loại ma thuật hắc ám mê hoặc hay yểm bùa người khác, thường thờ phụng những thế lực siêu nhiên hoặc các vị thần. Đây là dạng phù thủy từng bị săn lùng ráo riết và bị đem đi thiêu sống thời Trung Cổ, rất nhiều phụ nữ đã bị giết hại dã man trong thời kỳ này vì bị nghi vấn là phù thủy.
***Warlock: Xuất phát từ thuật ngữ trong tiếng Anh cổ để chỉ một “kẻ phá lời thề” hay “kẻ bội tín”, thường là kẻ phản bội lại gia đình và đồng đội, đắm chìm vào công cuộc theo đuổi những ma thuật hắc ám. Trong nhiều hoàn cảnh, “Warlock” chỉ đơn giản là cách gọi khác của “Witch” nhưng chỉ dùng riêng cho nam giới.
***Wizard: Loại này chúng ta hay dịch là “Pháp sư”, nghe rõ ràng có vẻ “cao quý” và “sang mồm” hơn so với “Phù thủy”. Wizard thường khiến người ta liên tưởng đến một ông lão thông thái, một bậc trí giả và là người cố vấn tin cậy của các vị vua (như pháp sư Merlin là cố vấn của vua Arthur chẳng hạn). Phép thuật mà các Wizard sử dụng đa phần không phải tự dưng mà có mà nhờ vào quá trình học tập và rèn luyện, được đào tạo bài bản từ sách vở và kiến thức của tiền nhân truyền lại (kiểu phù thủy có bằng cấp hẳn hoi).
**Sorcerer:Ngược lại với Wizard, đây là loại pháp sư được cho là sở hữu khả năng pháp thuật bẩm sinh, không cần qua trường lớp đào tạo nào sất. Họ thường là người có năng lực mạnh nhất và duy nhất trong cả một gia đình phù thủy. Pháp thuật của các Sorcerer vượt trội hơn nhiều so với Wizard và các loại khác. Họ thường sử dụng một cây gậy/ quyền trượng để triển khai phép thuật. Sorcerer thậm chí có thể sử dụng quyền năng của mình để gây ảnh hưởng/ thay đổi vận mệnh người khác.
(nguồn: bài viết Phân loại Phù thủy – Pháp sư tại wordpress peterpotter90)