• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bức tường đen là người đàn ông khổng lồ, hói đầu, cao hơn hai mét. Cánh tay xương xẩu như rễ cây nhô ra khỏi chiếc áo vest da của anh ta. Anh ta nặng chừng 150kg. Từ những dấu vết thường xuyên sử dụng thanh đao đeo trên thắt lưng của anh ta, những gã côn đồ nhận ra kẻ thù của chúng không chỉ cao to không thôi, vì vậy vẻ mặt của bọn chúng càng thêm thận trọng hơn.

“Xin thứ lỗi cho chúng tôi. Người đàn ông đó ra tay không biết chừng mực.”

Doris đang vùng vẫy trong vòng tay Greco bất giác quay người lại và mở to mắt. Giọng nói hay đến nỗi người nói dường như cũng tỏa sáng.

Tuổi của anh ta chừng khoảng hai mươi. Anh ta có mái tóc đen tuyệt đẹp dài đến vai, đôi mắt đen sâu thẳm dường như sẵn sàng nuốt chửng cả thế giới, khiến tất cả những ai nhìn vào đôi mắt ấy đều cảm thấy say đắm. Đó là một chàng trai anh tuấn tỏa sáng như ánh mặt trời vậy.

Anh ta cùng với hai người bạn khác đang ngồi quanh một chiếc bàn.

Ngoài Greco và đồng bọn của gã ra, thì họ là những người duy nhất thích chơi bài ở một góc của Black Lagoon. Thông qua ánh mắt sắc bén toát ra từ họ, thì anh ta chắc hẳn là Thợ săn du hành đầy lão luyện.

“Bọn, bọn mày làm cái quái gì thế hả?” Greco hỏi, tay vẫn ôm Doris.

“Tôi là Rei Ginsei. Người đàn ông này là Golem. Chúng tôi là một thợ săn Behemoth. [1]”

([1] Behemoth: Voi ma mút khổng lồ. Một sinh vật có từ thời cổ đại, được Chúa tạo ra, mang hình dạng của loài voi, tê giác, hà mã… Một sinh vật khổng lồ và cực kỳ mạnh mẽ. Nó được coi là con quỷ đại diện cho sự thù hận (Wrath). Behemoth có sức mạnh chế ngự đất đai và các lục địa, chúa tể của vùng sa mạc nóng bỏng. Người ta cho rằng những cơn động đất do chính Behemoth tạo ra. Nguồn: https://hosonhanvat.net)

“Bọn mày đùa tao đấy à?” Greco tức giận gầm lên khi nhìn bốn người họ: “Bọn mày chỉ với bấy nhiêu người mà dám nói là thợ săn Behemoth? Thậm chí dù có mười hay hai mươi người cũng không thể giết được Behemoth con nữa là.”

Gã cười chế giễu: “Ngoài gã khổng lồ kia ra thì mấy gã còn lại thì đứa trông như phụ nữ, đứa thì đầu nhọn, đứa thì gù lưng. Bọn mày nói tao biết... bọn mày đi săn bằng cách nào?”

“Chúng tôi sẽ cho anh biết... ngay bây giờ.” Rei Ginsei nói với nụ cười ấm áp như ánh mặt trời.

“Nhưng trước khi làm vậy, vui lòng thả cô gái ra. Nếu cô ấy xấu thì lại là chuyện khác, nhưng đối xử với một phụ nữ xinh đẹp theo cách như vậy là mất lịch sự đấy.”

“Vậy tao bọn mày không đến ngăn tao lại đi. Những thợ săn vĩ đại!”

Đôi môi màu đỏ son ngập trong hàm răng trắng bóc, gã buồn rầu cúi xuống.

“...... Ra vậy. Vậy thì...”

“Được thôi, đến đây nào!” Greco đã quen với việc tham gia chiến đấu, nhưng gã đã quên mất sức mạnh của bộ bộ đồ chiến đấu của mình, gã ném mạnh Doris sang một bên, có lẽ là vì gã đã mơ hồ linh cảm được kết quả của trận chiến sắp diễn ra.

Do không đề phòng Doris bị ngã đập đầu vào góc bàn, Khi cô tỉnh lại, cô đã được ôm trong vòng tay khỏe mạnh của thì trận chiến đã kết thúc.

“Ôi, đau quá...” Cô nói, đưa tay lên xoa xoa trán.

Rei Ginsei mỉm cười dịu dàng và bế cô lên khỏi sàn.

“Chúng tôi đã xử lý bọn lưu manh đó rồi. Tôi không rõ tình hình ở đây lắm, nhưng tôi nghĩ sẽ bớt rắc rối hơn nếu cô rời đi nhanh chóng trước khi cảnh sát được gọi đến.”

“À... Vâng.”

Do vẫn còn đau đầu nên câu trả lời của cô ấy rất lộn xộn, nhưng khi nghe thấy tiếng gỗ chạm vào gỗ ở phí sau, cô quay lại và trố mắt kinh ngạc.

Từng gã lưu manh đều nằm trên sàn. Bất chấp cơn đau đầu, Doris ngay lập tức nhạy bén nhận ra dáng vẻ kỳ lạ của chúng.

Tay và chân của hai người gần cô nhất nằm ngửa trên sàn, khuỷu tay và khớp gối và bị xoắn lại, tạo thành một vật thể lạ.

Rất có thể, bọn lưu manh đã trở thành nạn nhân trước sức mạnh khủng khiếp của Golem, nhưng điều khiến Doris chú ý lại là thanh kiếm dài và thanh đao nằm gần bọn chúng.

Ngoài thành đao ra thì thanh kiếm dài rõ ràng là một thanh kiếm tần số cao được tích hợp với một máy phát tần số cao, được lắp ở chuôi kiếm, có thể cắt xuyên qua các tấm sắt. Cả hai món vũ khí đều bị gãy đến tận miếng chắn ở chuôi kiếm, giống như chúng cố chém xuyên qua một thỏi sắt vậy.

Cái bóng hơi ngọ nguậy phía sau chiếc bàn tròn là O'Reilly, một trong những tay sai của Greco. Gã ta nổi tiếng với kỹ năng sử dụng súng lục ổ quay, Doris nhớ mình đã chứng kiến gã rút súng súng bắn hạ một con ong cách đó 50 mét chỉ bằng một phát súng. Khi cô nhìn thấy gã lần cuối là lúc tay phải của gã đã rút súng, khi một trong bốn gã lao tới, nòng súng của gã lẽ ra đã bắn ra chưa đầy 0.3 giây. Vậy mà giờ đây, tay phải gã vẫn nắm chặt khẩu súng, cơ thể nằm úp mặt xuống sàn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK