Nhưng nếu không thể đánh bại ma cà rồng, nạn nhân sẽ bị trục xuất khỏi thị trấn hoặc trong trường hợp xấu nhất sẽ bị xử tử.
Những ma cà rồng không thể hút máu nạn nhân lúc trước của chúng sẽ nổi điên, phát cuồng đi tấn công những người xấu số khác, chỉ vì lý do này mà vô số thị trấn và làng mạc đã bị phá hủy.
Làng Ransylva cũng có phương thức xử lý tương tự.
Đây là lý do tại sao Doris phải bí mật tìm kiếm thợ săn ma cà rồng mà không nhờ ai giúp đỡ.
Sở dĩ cô không nói cho em trai mình biết là vì sợ dân làng chú ý đến hành vi của cậu mỗi khi tiến vào trong thị trấn.
Nếu không có em trai, chắc chắn Doris sẽ liều chết chiến đấu với ma cà rồng một phen hoặc tự kết liễu đời mình.
Ma cà rồng đối xử với nạn nhân của chúng theo hai cách.
Hoặc là sẽ hút hết toàn bộ máu trong cơ thể con mồi trong một lần ăn rồi để xác lại, hoặc là kéo cá thể đó vào hàng ngũ của mình thông qua những lần ăn liên tục.
Điểm mấu chốt ở đây không phải là số lần ma cà rồng hút máu, mà là thứ D đã nhắc tới trước đó: ma cà rồng có thích nạn nhân của chúng hay không?
Một số cá thể gia nhập nhóm ngay sau một lần hút máu, nhưng cũng có những trường hợp, có thể chết sau khi bị hút máu trong vài tháng.
Không cần phải nói, những người đã biến thành ma cà rồng không còn cách nào khác là phải sống trong bóng tối vĩnh cửu, mang số phận là những con quỷ đáng sợ lang thang hàng đêm để tìm kiếm dòng máu ấm áp của con người.
Đối với Doris, không, nói đúng hơn đối với tất cả mọi người trên thế giới, việc trở thành ma cà rồng là cơn ác mộng đáng sợ nhất.
“Thứ nào cũng giống nhau cả mà thôi.” D lẩm bẩm. "Một con quỷ bị nguyền rủa, một con quái vật trong bóng tối, ăn thịt, cuồng máu. Chỉ cần bị chúng cắn một lần, cô sẽ trở thành một trong số chúng ___ Chà, quên đi, đứng dậy nào!”
D nói với Doris, người đang mất cảnh giác trước một lời nhận xét dành cho mình.
“Có vẻ như vị khách không mời đã đến rồi. Làm ơn cho tôi mượn điều khiển từ xa của rào chắn điện từ.''
“Hả, đã tới rồi ư? Chẳng phải anh nói sau nửa đêm mới tới sao?”
“Tôi cũng không ngờ!”
Nhưng trông D thế nào cũng không giống như cảm thấy kinh ngạc.
Doris quay về phòng ngủ lấy chiếc điều khiển từ xa đưa cho D.
Để ngăn chặn người lạ từ bên ngoài xâm nhập vào trang trại trong lúc hai chị em nhà Lang đi vắng khỏi trang trại, bọn họ đã dựng lên rào chắn ở bên ngoài căn nhà.
Ngay sau khi cha bọn họ qua đời từ bốn năm trước, Doris đã mua một tấm chắn đã qua sử dụng từ một người buôn bán trong chợ đen ở Thủ Đô, ngoài việc thỉnh thoảng gặp trục trặc thì nó vẫn là một món đồ hữu ích.
Thiệt hại từ những bóng ma và và thú dữ lang thang trong đêm ít hơn nhiều so với những ngôi nhà khác, chính xác hơn, gần như là không tồn tại tổn thất.
Tuy nhiên, vì việc mua bán này nên số tiền mà cha Doris đã tiết kiệm trong suốt cuộc đời của mình chỉ còn lại chưa đến một phần ba.
“Anh định chiến đấu với hắn như thế nào?”
Doris hỏi.
Đó là một câu hỏi xuất phát từ dòng máu thợ săn đang chảy trong huyết quản của cô.
Kỹ thuật chiến đấu của thợ săn ma cà rồng, những người hiếm khi gặp được ở Biên giới, nổi tiếng là khủng khiếp và khốc liệt, nhưng rất ít người được tận mắt chứng kiến nhìn thấy chúng.
Ngay đến bản thân Doris cũng chỉ được nghe nói về chúng ở trong những câu chuyện.
Huống chi anh chàng trước mặt cô lúc này khác xa với hình ảnh những người thợ săn thô kệch trong tưởng tượng của cô.
“Mặc dù tôi rất muốn nói ”để cho cô tự mình chứng kiến”, nhưng lúc này đây tôi cần cô đi ngủ.''
“Hả?”
Tay trái D chạm vào vai phải rắn chắc Doris, những cơ bắp cuồn cuộn nhưng vẫn giữ được nét nữ tính.