• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Vâng.” Doris gật đầu với vẻ mặt vui vẻ: “Chúng ta phải làm điều đó thế nào?”

Chưa có tiền lệ nào về việc con người bắt được Quý tộc — ma cà rồng. Các trận chiến giữa họ thường là vấn đề giết hoặc bị giết. Không cần phải nói cũng biết rằng bên nào có xác suất chết cao hơn. Đặc biệt khi chiến đấu vào ban đêm trong thế giới quý tộc, xét theo năng lực thể chất và vũ khí của người chiến đấu, thì kết quả của trận chiến đã rõ như ban ngày.

“Chính là cái này.”

Vị bác sĩ già lấy ra một chai thủy tinh nhỏ từ chiếc túi y tế thường dùng của mình. Miệng nắp chai đầy thứ bột màu vàng.

“Nó là cái gì thế?” Giọng của Doris vừa có sự mong đợi vừa có sự lo lắng trong đó.

Bác sĩ Ferringo không trả lời mà rút từ trong túi ra một chiếc phong bì cũ, mở mở lá thư bên trong ra, đưa nó cho Doris.

Ngay khi Doris nhìn vào nét chữ viết nguệch ngoạc bằng mực nhựa cây trên mặt giấy ố vàng, cô bối rối nhìn bác sĩ: “Chữ viết này... là của cha cháu...”

Đầu hoa râm của bác sĩ gật đầu: “Người cha thân yêu của cháu thường gửi cho mẹ cháu những thứ này khi ông ấy đang trên đường rèn luyện kỹ năng chiến đấu, trước khi cháu ra đời, nhưng đây là phần cuối cùng. Đọc nó cháu sẽ hiểu, trong đó nói về cuộc gặp gỡ giữa cha cháu và ma cà rồng.”

“Cha cháu... và ma cà rồng?” Doris không nói nên lời, cô bắt đầu đọc nhanh lá thư.

Một hoặc hai câu đầu tiên báo cho người đọc ông ấy đã đến chỗ ở của mình. Sau đó thì chữ viết lộ ra vẻ bối rối do phấn khích và sợ hãi...

“Tôi đã tìm ra rồi. Điểm yếu của bọn chúng, thập...”

Đó là tất cả. Sau ký tự cuối cùng, phần còn lại của tờ giấy chỉ là một mảnh giấy thô ráp, ố vàng.

Doris đưa ánh mắt bối rối về phía vị bác sĩ lớn tuổi: “Tại sao cha cháu không viết chuyện xảy ra tiếp theo? Trong những lá thư khác có gì không?”

Bác sĩ lắc đầu.

“Khi cha cháu đang viết bức thư đó ở nhà trọ, ông đã bị một con ma cà rồng tấn công và phải chiến đấu chống lại ma cà rồng đó. Không còn nghi ngờ gì nữa, bằng cách nào đó mà cha của cháu đã phát hiện ra điểm yếu của Quý tộc mà chúng ta vẫn chưa biết. Điều này được nêu rõ trong một bức thư khác. Vấn đề là, ông ấy đã chiến đấu chống lại tên ác quỷ, sau khi lấy lại bình tĩnh và cầm bút ghi lại phát hiện của mình, thì ông ấy nhận ra rằng mình đã hoàn toàn quên mất phát hiện đó là gì.”

“Sao lại thế!?... Tại, tại sao!?”

“Chúng ta sẽ nói chuyện đó sau. Dù sao đi nữa, trong vòng năm phút sau khi nguy hiểm qua đi, cha cháu thấy mình đứng sững người ra, tay vẫn còn đang cầm bút.

Ông ấy giống như kẻ điên vậy, lật tất cả ký ức, vắt óc nghĩ mãi, cuối cùng thậm chí còn cố gắng tái hiện lại cảnh chiến đấu ấy nhưng tất cả đều vô ích.

Sự xuất hiện của ma cà rồng và cuộc giao tranh bằng nắm đấm. Và mặc dù rõ ràng là kẻ thù đã trốn thoát chỉ trong tích tắc, nhưng trong thời gian đó, phương pháp hình thức và cách thức tấn công quyết định mà ông ấy đã sử dụng, đã hoàn toàn bị xóa sạch khỏi trí nhớ của ông ấy.”

“Tại sao... tại sao lại như vậy?”

Bác sĩ tiếp tục, phớt lờ câu hỏi thứ hai của Doris.

“Manh mối là chữ “Thập” cuối cùng, nhưng cha cháu cũng không biết nó có nghĩa gì, ông ấy đã viết lại diễn biến của sự việc trong một lá thứ khác và gửi nó cho bác, ủy thác câu trả lời cho bác... nhưng tiếc là bác không thể đáp ứng được sự mong đợi của cha cháu...”

“Nếu như vậy thì...” Doris nói, hoàn toàn quên mất mối nguy hiểm đang lặng lẽ đến gần, cô phấn khích nói: “Nếu chúng ta có thể giải quyết được bí ẩn của chữ “Thập” thì chúng ta có thể tìm ra điểm yếu của Quý tộc.”

Giọng cô run rẩy vì mong đợi nhưng nhanh chóng tắt lịm. Đó là bởi vì trên khuôn mặt của vị bác sĩ già hiện lên vẻ tuyệt vọng hơn là buồn bã.

Trong quá khứ, những nỗ lực học cách bảo vệ bản thân khỏi ma cà rồng đã được thử đi thử lại nhiều lần, nhưng tất cả đều không có kết quả. Trong vô số cuộc xung đột vẫn tiếp diễn kể từ khi chiếm lấy thế giới, con người chắc hẳn đã có rất nhiều cơ hội để nắm bắt được bí mật nhưng lại không được truyền lại cho thế hệ tương lai, hiện nay ngay cả những người muốn biết về chúng cũng đã chết từ lâu.

“Sau cùng thì Quý tộc vẫn sẽ đánh bại chúng ta phải không? Ý cháu là, họ không có điểm yếu nào cả...”

Nghe thấy giọng nói yếu ớt của Doris, bác sĩ Ferringo lắc đầu, khẳng định chắc nịch: “Không.”

“Nếu đúng như vậy thì đã không có những tin đồn về điểm yếu của họ lan truyền đến thế giới của chúng ta. Chẳng phải cha cháu đã nói rằng ông ấy đã đánh đuổi được ma cà rồng bằng một cách nào đó đấy sao? Cha của cháu sẽ không nói dối ngay cả khi bị đe dọa đến tính mạng. Bác cũng đã nghe kể về những hiệp sĩ và lữ khách có trải nghiệm tương tự như ông ấy, bác có nói chuyện trực tiếp với vài người trong số họ.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK