• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Nhưng chúng tôi sẽ không giết anh. Ba người chúng tôi sẽ cho anh nếm được nhiều cảm giác say mê xuất thần, và sau đó sẽ vắt kiệt anh đến tận xương tủy.”

Giọng cô út gần như rên rỉ.

Nguồn sống của các nữ quỷ tóc rắn không nhất thiết phải là năng lượng thu được từ việc tiêu thụ các sinh vật sống.

Họ biến một chàng trai trẻ mạnh mẽ hoặc một cô gái xinh đẹp đang trong độ tuổi thanh xuân thành những sinh vật phóng túng khao khát dục vọng, bằng cách sử dụng bí thuật kỳ lạ chỉ có ma quỷ mới sở hữu, đồng thời hấp thụ hào quang vui vẻ và ngây ngất mà nạn nhân tỏa ra ở đỉnh cao—” Đây là bí mật về sự bất tử đã cho phép ba chị em, tồn tại từ thời cổ đại, trước cả ma cà rồng, hi loài người thống trị tối cao.

Tất nhiên, điều đó không có nghĩa là họ sẽ ăn bất cứ ai. Họ là những “kẻ sành ăn” theo cách riêng của mình, và đó là lý do tại sao, mặc dù có rất nhiều người được Bá tước gửi xuống lòng đất hoặc lang thang qua một lối vào khác, nhưng hàng trăm năm sau khi nếm trải niềm vui cuối cùng, họ chỉ đơn giản là ăn thịt mà không biết đến niềm vui.

Giờ là lúc tận hưởng niềm vui một lần nữa. Ba khuôn mặt xinh đẹp nhuộm hồng vì dục vọng, đôi mắt rực lửa, hơi thở nóng hổi thoát ra từ đôi môi đỏ mọng, dường như thiêu đốt khuôn mặt đẹp lạnh lùng của D.

“Vậy thì...” Chị cả rên rỉ.

Ba đôi môi ướt át tiến đến môi D đang bị trói thành chữ nhất (chữ 一).

Ngay khi môi họ chạm môi anh, các nữ quỷ đã nhìn thấy điều đó. Họ thấy ánh mắt D phát ra ánh sáng đỏ thẫm! Nó giáng một đòn bí ẩn vào tâm trí độc ác của họ. Trong khoảnh khắc đó, ba chị em cảm thấy một sự kích thích ngọt ngào mà họ chưa từng trải qua trước đây lan khắp cơ thể.

“Ôi, đôi môi đó...” Người chị cả nói với giọng khàn khàn.

“Lộ cổ họng ra...” Một giọng nói trầm khàn ra lệnh.

Trước khi kịp nhận ra đó là giọng nói của D, cả ba cái đầu đều ngửa lên và đưa cái cổ họng trắng nõn nhầy nhụa trước môi D. Điều gì đó mách bảo họ rằng không còn cách nào khác để dập tắt nóng bức đang râm ran khắp cơ thể họ. Não của các nữ quỷ rắn không còn hoạt động bình thường nữa.

“Thả tóc ra.”

Tay chân của D ngay lập tức được thả tự do. Tay phải của anh tra kiếm vào vỏ trong khi tay trái nhặt một nắm tóc.

“Một cái bẫy khoái cảm? ––– nhưng còn phải xem ai bắt được ai?” Chưa kịp lẩm bẩm xong, D đã thả rơi sợi tóc đang cầm và kéo ba cái cổ dài về phía mình bằng cả hai tay.

“Tôi không muốn làm điều này, nhưng đây là cách duy nhất để biết lối ra. Hơn nữa, có người đang đợi tôi.”

Đang nói thì lông mày anh chợt nhướng lên, ánh mắt trợn ngược. Môi anh há rộng để lộ một cặp răng nanh trắng. Tàn bạo và độc ác, đó là khuôn mặt của ma cà rồng.

Điều gì đã xảy ra trong bóng tối vào khoảnh khắc tiếp theo?

Tiếng kêu của những nữ quỷ hòa quyện với tiếng đuôi đập liên tục vào mặt nước, chồng lên tiếng rên rỉ cho thấy họ đang chìm trong khoái cảm. Chính các nữ quỷ đã rơi vào bẫy lạc thú.

Chẳng bao lâu sau, có tiếng vật nặng rơi xuống nước ba lần liên tiếp, rồi D nhanh chóng ra lệnh: “Đứng dậy”.

“Ba chị em” lại đứng dậy, vặn vẹo cái cổ dài và thân mình.

Trên mặt họ mơ hồ có một bóng đen, đôi mắt vốn đã đỏ ngầu vì dục vọng đã mất đi sức sống, ướt át như bị sương mù bao phủ. Và thật kỳ lạ khi những khuôn mặt bóng nhẫy của họ giờ đã mất hết máu và trở nên bóng loáng như sáp trắng.

Hai chấm nhỏ màu xanh đen hiện rõ ở cổ họng của ba cái đầu. Nó có hình dấu răng.

Ai biết được rằng dòng máu quỷ ẩn chứa trong D đã được hồi sinh vào thời điểm quan trọng đó? Anh lau miệng bằng mu bàn tay.

Giờ đây, khi vẻ mặt khôi phục lại vẻ đẹp lạnh lùng như mọi khi, anh ra lệnh cho ba chị em đang khóc lóc đau đớn dẫn anh đến lối ra.

Ba cái đầu lắc lư trong không trung gật đầu không nói một lời rồi biến mất vào bóng tối.

Khi D đi theo họ và biến mất trong bóng tối, một giọng nói chế nhạo vang lên từ thắt lưng anh.

“Dù có ghét thế nào đi chăng nữa, ngươi cũng không thể chống lại dòng máu của mình. Đó là số mệnh của ngươi... ngươi phải biết rõ điều đó sâu trong xương tủy mình.”

Trong tích tắc: “Câm miệng! Ta không nhớ đã bảo ngươi ra ngoài! Lui về đi!”

Tiếng hét giận dữ không thể nghi ngờ là của D. Vậy thì chủ nhân của giọng nói đầu tiên là ai? Ngoài ra, ý nghĩa kỳ lạ của những lời D nói là gì? Và trên hết, tại sao vẻ ngoài lạnh lùng như băng của anh lại tan vỡ, dù chỉ trong chốc lát?

..........................

Khi ánh sáng cuối cùng của hoàng hôn biến mất trên thảo nguyên, xe ngựa của bác sĩ Feringo đến chỗ Doris, cô đang đợi D trở về.

Doris bối rối và cố gắng bảo bác sĩ rời đi.

Các bác sĩ ở vùng biên giới quá quý giá nên cô không thể để ông ấy gặp nguy hiểm được. Đây là cuộc chiến của riêng bọn cô.

Cô đã trộn thuốc ngủ vào bữa tối và Dan đã ngủ say rồi. Người ta nói rằng khi Quý tộc săn lùng con mồi sẽ không chú ý đến bất cứ thứ gì ngoại trừ những kẻ cản đường họ, vì vậy đây có lẽ là cách tốt nhất dành cho cậu nhóc.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK