• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Thật ra thì, đêm hôm kia anh gặp một gã lang thang trong quán rượu, gã khóc lóc bảo đã bị một cô gái có võ thuật kinh người đã khiêu chiến với gã ta ở ngọn đồi bên rìa ngôi làng này, trước khi gã ta kịp rút kiếm thì đã bị em đánh nhừ tử rồi. Vì vậy, anh đã mua cho gã một ly để hỏi thăm tình hình cụ thể, cô gái đó có khuôn mặt xinh đẹp và vóc dáng chuẩn giống hệt em. Hơn nữa gã còn nói cô ấy sử dụng thành thạo một loại roi kỳ lạ, ở vùng này chẳng ai khác ngoài em sử dụng roi hết, thưa quý cô.”

Ánh mắt của Greco dán chặt vào chiếc roi trong tay phải của Doris.

“Tôi đang tìm người nên phải trổ hết tài năng ra để kiểm tra. Anh cũng biết gần đây có rất nhiều con thú đột biến gây ra nhiều thiệt hại trong làng. Anh cũng giống vậy, không thể tự mình giải quyết tất cả được.”

Nghe câu trả lời của Doris, Greco cười khẩy.

“Nếu vậy, sao em không đến nhờ ông Cushing tìm cao thủ trong làng. Mà này, vào lúc chạng vạng năm ngày trước, anh và người hầu nhà anh nhìn thấy em đuổi theo con rồng nhỏ chạy về phía lâu đài của lãnh chúa. Hơn thế nữa, em còn giấu người trong thôn chuyện đang tìm người.

Giọng của của Greco chợt đổi thành đe dọa: “Em lấy khăn quàng cổ xuống anh xem nào.”

Doris đứng bất động.

“Ha ha, không dám lấy xuống đúng không? Quả nhiên là vậy. Nếu anh quay lại trong thôn kể chuyện này... à, anh không nghĩ mình phải kể cho em nghe phần còn lại. Thế nào, chỉ cần em đồng ý lời cầu hôn lúc trước của anh, em sẽ trở thành vợ của con trai trưởng thôn. Anh sẽ không để dân làng động đến một ngón tay của em...”

Trước khi những lời hèn hạ của anh ta kịp nói xong, không khí chợt vang lên một tiếng vút sắc bén, con ngựa lông màu hẹt dẻ hí lên đau đớn, hai chân trước dựng thẳng lên. Vì Doris quất roi vào sườn con ngựa với tốc độ cực nhanh. Gã xoa lấy eo mình thầm rên rỉ. Con ngựa lông màu hạt dẻ nhẫn tâm bỏ chủ lại, tiếng vó ngựa vang vọng ầm ĩ khi nó chạy trốn khỏi trang trại.

“Đáng đời mày. Đây là hình phạt dành cho kẻ luôn dựa vào quyền lực của cha mẹ, toàn phun ra những thứ bẩn thỉu như mày.” Doris chế nhạo.

“Ngay từ đầu tao đã không thích ba mày và lũ chó săn của ông ta. Nếu mày có ý kiến gì thì dẫn ba mày và đồng bọn của mày đến đây bất cứ lúc nào. Tao sẽ không chạy hay bỏ trốn. Thay vào đó, lần tới nếu mày trưng ra cái khuôn mặt rỗ đáng kinh tởm của mày trước mặt tao, tao chắc chắn sẽ lột từng tấc, từng tấc da mày xuống!”

Khi bị những lời lẽ cay độc của cô gái xinh đẹp không biết học được từ đâu mắng chửi như tát nước vào mặt, khuôn mặt của gã đàn ông cao lớn đỏ bừng vì tức giận.

“Con khốn, dám đánh ông —”

Gã vừa nói vừa đưa tay phải xuống lấy khẩu súng. Một tia màu đen lần nữa xé gió bay tới xé toạc bầu không khí ngập tràn ánh nắng, khẩu súng lục mà anh ta định rút đã bị ném vào bụi cây bãi cỏ phía sau gã ta. Đòn tấn công chỉ mất chưa đầy 0,5 giây.

“Roi tiếp theo sẽ bay mũi hoặc lỗ tai mày đấy.”

Gã đàn ông cảm nhận được sự uy hiếp trong giọng nói đó không phải chỉ là lời nói suông. Greco không nói lời nào, co giò chạy nhanh ra khỏi trang trại, gã vừa chạy vừa xoa xoa lưng và cổ tay phải.

“Thằng khốn đó không có cha hắn đứng sau lưng thì chẳng làm nên trò trống gì!”

Sau khi mắng những lời đó, Doris quay lại và đứng chết trân tại chỗ.

Dan mặc áo ngủ đứng ở cửa, tay cầm khẩu súng trường laze. Đôi mắt sáng của cậu đầy nước mắt.

“Dan... em... nghe hết rồi a?”

Cậu bé lơ mơ gật đầu. Cậu ta vì để Greco không phát hiện nên đã im lặng không nói gì, đứng nấp sau cánh cửa.

“Chị... chị bị Quý Tộc cắn rồi đúng không?...”

Cậu bé cũng sống ở khu hoang dã của vùng biên giới. Cậu ta biết rõ số phận của những người bị ác ma hôn vào cổ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK