• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đúng như mong đợi từ con gái của một thợ săn - người đã quen với việc hái lượm, công việc được hoàn thành trong vòng chưa đầy ba phút.

Doris cưỡi ngựa.

Hiện tại, đi đến đường cao tốc thôi.

Ngay khi tiến lên được vài bước, Doris đột nhiên quay lại.

Đồng thời, rầm một tiếng!

Cô nghe được âm thanh của thứ gì đó nặng nề sượt qua cổ mình.

Cái đầu đang lơ lửng trên không trung vẽ ra một hình parabol dài và ngay trước khi rơi xuống đất, cả hai mắt đột nhiên mở ra.

Răng cũng bị lộ ra ngoài.

Chúng là mắt và răng nanh của một con quỷ.

Thủ cấp dường như bị người kéo bay về phía hung thủ đã tách nó ra khỏi cơ thể.

Một tia sét đen khác lóe lên từ bóng ngựa trên đỉnh ngọn đồi xa xa.

Lần này, cái đầu bị xẻ làm đôi từ lông mày đến đỉnh cằm, rơi xuống đất, không còn cử động nữa.

Doris nhận ra bản thân đã được cứu kịp thời.

Trước mắt cô là xác chết không đầu của bà lão, vẫn giữ nguyên cứng đơ trong tư thế chuẩn bị cắm móng vuốt vào giữa cổ họng cô.

Sợi dây đứt vẫn còn quấn trên cổ tay.

Một linh hồn tà ác đã chiếm hữu xác chết trước khi Doris chạm vào.

Khoảnh khắc xác chết bứt dây trói và tấn công Doris từ phía sau, thân ảnh trên ngọn đồi đã nhanh chóng bằng kỹ năng và tốc độ hoàn hảo chặt đầu cái xác xuống.

Con ngựa khẽ lắc lư thân hình, cái xác không đầu rơi xuống đất.

Doris cuối cùng cũng quay về phía vị cứu tinh của mình.

"A! D—"

Tuy nhiên, niềm vui hiện lên trên khuôn mặt cô nhanh chóng phai nhạt đi.

Bóng người đang chạy xuống đồi với khả năng điều khiển dây cương ngựa tuyệt vời rất dễ bị nhầm với D.

Dù xinh đẹp là thế, nhưng rõ ràng lại là một người khác.

“Không ngờ cô có thể nhận ra được điều đó.”

Rei - Ginsei tươi cười dừng ngựa bên cạnh Doris.

Anh ta đang đề cập tới việc cô đã cảm nhận được sự hiện diện kỳ lạ và quay lại trong tích tắc trước khi xác chết bị chiếm hữu tấn công.

“Anh quá lời rồi, có vẻ như tôi lại mắc nợ anh thêm một lần nữa. Anh đã sử dụng vũ khí gì vậy?”

Đối diện với một câu hỏi không mấy nữ tính của Doris, Rei - Ginsei lộ ra vẻ mặt kinh ngạc.

“Thứ lỗi cho tôi, với trang phục và cây roi trên tay cô, có vẻ như cô cũng là thợ săn thì phải.”

“Là cha tôi, tôi chỉ bắt chước ông ấy thôi.”

Nói xong, Doris không ngượng ngùng cũng không khiêm tốn mỉm cười.

Không biết vì lý do gì, nhưng nụ cười này của Doris cứng rắn đến lạ lùng.

Ngay cả khi chào hỏi nhau xong, chàng trai trẻ đẹp trai chỉ biết mỉm cười cay đắng khi nhận ra ánh mắt của Doris không hề tập trung vào khuôn mặt mà chỉ chăm chăm vào thắt lưng nơi treo vũ khí trên người mình.

“Sao anh lại đến đây vào sáng sớm thế này? Anh sắp đi xa một chuyến sao?"

“Ư, à vâng.”

“Vậy trong trường hợp này, anh có thể mang xác bà lão này về làng không hộ tôi được không? Đáng lẽ a tôi sẽ đi và giải thích những chuyện đã xảy ra với cảnh sát trưởng, nhưng sự thật lúc này tôi đang rất vội.”

Doris kể lại mọi chuyện đã xảy ra kể từ khi cô ấy dừng ngựa lại.

Rei - Ginsei im lặng nghe đến cuối câu chuyện, rồi gật đầu, “Tôi hiểu rồi ...''

“Thì ra mọi chuyện là như vậy . . . ."

"Tôi sẽ lo liệu cái xác này giúp cô. Tôi sẽ xử lý cả hai cái xác cho đúng cách."

“...Hai cái sao?'

Doris cau mày, nhưng khi nhìn thấy nụ cười vô tư xán lạn của chàng trai trẻ, cô vẫn hết sức ấn tượng và mỉm cười đáp lại theo phản xạ.

"Vậy tôi sẽ để lại cho anh."

Khi cô đang chuẩn bị quay người rời đi thì đột nhiên bị kéo mạnh tay lại, thiếu nữ xinh đẹp bị ghì lên trên đầu ngựa.

Quanh môi Rei - Ginsei là mùi hương ngọt ngào mà một người đàn ông không nên có.

“Anh đang làm cái quái gì vậy . . . . . .”

“Tôi đã cứu mạng cô, thậm chí là ngay cả khi phải giết chết một trong bốn người đồng đội của mình. Đương nhiên tất cả đều là vì cô quá xinh đẹp. Ngoài ra, cộng với những gì đã xảy ra ngày hôm qua. Tôi nghĩ sẽ không có gì là quá đáng khi nhận được lòng biết ơn của cô.”

“Tốt nhất là anh nên dừng lại! Nếu không . . . . . ."

“Hơn nữa, cô đã nhìn thấy thứ mà cô không nên thấy. Tôi thực sự không thể cô quay trở lại thị trấn và nói cho mọi người biết về điều này được. Vì vậy cô sẽ phải để lại mạng của mình ở đây. Cô có thể gọi đây là sự trả thù cho người đồng đội đã hy sinh của tôi cũng được!”

"Đừng vùng vẫy kháng cự làm gì! Tôi sẽ để cho cô sống thêm một thời gian nữa, cho đến khi cuộc vui giữa hai chúng ta kết thúc.”

Đôi môi chàng trai trẻ xinh đẹp khóa chặt lấy đôi môi thiếu nữ.

“!''

Rei - Ginsei nhanh chóng lùi người lại.

Mu bàn tay chạm lên đôi môi đang chảy máu vì bị Doris cắn mạnh.

"Đừng xúc phạm tôi! Tôi đã có người quan trọng của mình rồi. Tôi sẽ không để anh chạm một ngón tay vào người tôi đâu!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK