Mục lục
Cực Phẩm Thần Y
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1305

Lưu Vũ Tình “ờ” lên một tiếng, lòng đầy lo lắng.

Đột nhiên, Trần Gia Bảo quay đầu lại chớp mắt nhìn Lưu Vũ Tình mỉm cười, tự tin nói: “Tiếp theo, chính là thời khắc chứng kiến phép màu xảy ra.”

Bị lây sự tự tin của Trần Gia Bảo, tâm trạng của Lưu Vũ Tình bỗng phấn chấn lên, cô ta gật đầu.

Kinh Lập Thành nhìn thấy thế, trong mắt hiện lên một thoáng ghen tị, hừ, cứ để cho Trần Gia Bảo huênh hoang một lúc, dù sao Trần Gia Bảo cũng sẽ thua cuộc và không bao giờ gặp lại Lưu Vũ Tình nữa!

Nghĩ đến đây, Kinh Lập Thành lại cảm thấy nhẹ lòng.

Trần Gia Bảo hít một hơi thật sâu, điều khiển chân nguyên trong cơ thể, sử dụng phương pháp chuyển hóa của “chưởng vô cực” để chuyển hóa chân khí trong cơ thể thành luồng khí thuần dương và truyền vào cây hoa anh đào.

Khoảnh khắc tiếp theo, sự thay đổi đột ngột xảy ra!

Dưới con mắt của đám đông đang quan sát, cây hoa anh đào bắt đầu kết nụ lại với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường, rồi đua nhau nở rộ, chẳng mấy chốc, một cây hoa anh đào rực rỡ đã hiện ra trước mặt mọi người.

“Nở, nở rồi, trời đất ơi, hoa anh đào mở thật rồi này!”

Tất cả đều kinh ngạc thốt lên, không thể ngờ hoa anh đào… Thực sự đã nở giữa mùa thu?

Họ bàng hoàng không nói được nên lời, nếu không tận mắt chứng kiến thì họ sẽ không dám tin trên đời lại có một phép màu kỳ diệu đến vậy.

Kinh Lập Thành không thể tin được vào mắt mình, hoa anh đào đã thực sự nở, làm thế nào… chuyện này có thể xảy ra được?

Ngay sau đó, anh ta nghĩ ngay tới một hậu quả vô cùng nghiêm trọng, hoa anh đào nở rộ, không phải có nghĩa rằng anh ta đã thua Trần Gia Bảo sao?

Nghĩ đến đây, sắc mặt Kinh Lập Thành lập tức tái nhợt, hối hận đứt cả ruột!

Thoạt tiên, Lưu Vũ Tình sửng sốt, sau đó là ngạc nhiên thích thú, trong cơn phấn khích cô ta chẳng buồn quan tâm đến chuyện con gái phải e dè, ôm lấy cánh tay của Bùi Tuệ Lâm, nhảy cẫng lên reo mừng: “Hoa nở rồi, đã nở thật rồi, đúng là phép màu, Trần Gia Bảo tuyệt vời…”“Ừ, hoa nở rồi, tuyệt quá.” Tuệ Lâm bất giác ôm lấy Lưu Vũ Tình, mừng thay cho cô bạn thân, cô ấy cũng hết sức ngỡ ngàng. Tại sao hoa anh đào mùa xuân lại nở giữa trời thu? Trần Gia Bảo đã làm như thế nào?

Đứng bên cây hoa anh đào, Trần Gia Bảo nở nụ cười.

Mọi sự vật hiện tượng trên đời đều chịu sự chi phối của quy luật chuyển hóa giữa âm và dương. Dương là sự phát triển còn âm là sự mất đi. Trần Gia Bảo truyền khí thuần dương vào cây hoa anh đào, hiển nhiên có thể làm hồi sinh cây hoa anh đào, rồi từ đó những bông hoa anh đào đua nhau nở rộ.

Tiếp đó, Trần Gia Bảo vươn tay níu cành xuống rồi ngắt một bông hoa anh đào, đi tới bên Lưu Vũ Tình, mỉm cười: “Bông hoa anh đào này dành tặng cho em.”

Mắt Lưu Vũ Tình sáng ngời, cảm thấy hoa anh đào đẹp vô ngần, đưa tay ra đón lấy, đưa lên trước mũi khẽ ngửi, chỉ cảm thấy hương thơm tràn ra, khóe miệng nhếch lên nở một nụ cười cảm động, cô ta nhìn thẳng vào Trần Gia Bảo bằng đôi mắt long lanh, giọng nói dịu dàng: “Cảm ơn anh, em thích lắm, và em cũng rất vui nữa.”

Mặt Kinh Lập Thành tái mét như thể đã ăn phải một con ruồi khi nghe thấy điều này.

Trần Gia Bảo đưa tay về phía Lưu Vũ Tình cười: “Đi theo anh.”

“Đi đâu?” Lưu Vũ Tình vô thức đặt tay mình lên bàn tay Trần Gia Bảo, khóe miệng nở nụ cười ngọt ngào, sải bước đi theo anh.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK