Chương 1647
Một câu “Không đáng nhắc tới”, gương mặt Vương Văn Long bừng bừng biến sắc, trong lòng cực kỳ tức giận!
Bầu không khí trong văn phòng chợt căng thẳng!
Vẻ mặt Vương Văn Long âm trầm, chậm rãi đứng lên, cười lạnh nói: “Xem ra anh không để Vương Văn Long tôi vào mắt, tốt, rất tốt, tôi đột nhiên phát hiện anh nói không sai, tôi sống nửa đời, đây là lần đầu tiên nhìn thấy người ngông cuồng kiêu ngạo như anh, chính xác có thể khiến tôi ấn tượng sâu sắc! Đáng tiếc là, anh dường như không rõ một đạo lý, đó chính là ngông cuồng cùng kiêu ngạo là cần thực lực cứng rắn chống đỡ, thành phố Quảng Nam này là địa bàn của tôi, anh làm sao so sánh với tôi? Miễn là tôi muốn, tôi có thể khiến anh không bao giờ đi ra khỏi thành phố Quảng Nam này!”
Sắc mặt Chị Đào biến đổi lớn, cô ta đã sớm biết thủ đoạn của Vương Văn Long tàn nhẫn, nhưng như thế nào cũng không thể tưởng tượng được, Vương Văn Long lại làm ra chuyện uy hiếp trắng trợn trước mặt mọi người, không khỏi âm thầm kêu khổ, nếu sớm biết hậu quả nghiêm trọng như vậy, nói cái gì cũng phải ngăn cản hành vi ngông cuồng của Trần Gia Bảo, căn bản không nên đến tìm Vương Văn Long như hôm nay!
Trong lòng Đường Thiên cũng có một chút sợ hãi, nhưng nhìn thấy ánh mắt tự tin như trước của Trần Gia Bảo, trong lòng không giải thích được cảm thấy an toàn, cho dù trời sụp xuống, cũng có Trần Gia Bảo chống đỡ, cô ta còn cái gì phải sợ?
Ánh mắt Trần Gia Bảo như đùa giỡn, thực lực hiện tại của anh đủ để chém giết cường giả truyền kỳ, Vương Văn Long lại dám uy hiếp anh, thật giống như… Giống như một con chó hoang sủa vào một con hổ hung dữ, chuyện này cũng vô cùng hài hước.
Lúc này, Vương Văn Long nhìn từ trên cao xuống Trần Gia Bảo, tiếp tục nói: “Nếu các anh không muốn chết, tôi có thể cho các anh một cơ hội cuối cùng. Trần Gia Bảo, anh thay Đường Thiên ra mặt, hơn nữa còn ở trước mặt tôi kiêu ngạo, làm cho tôi cực kỳ khó chịu, hậu quả rất nghiêm trọng, nếu như anh bỏ ra 3.5 tỷ để bù đắp, ngược lại tôi có thể đối với anh tốt hơn một chút, để cho anh bình an rời khỏi Quảng Nam. Còn Đường Thiên, chỉ cần cô chủ động làm người phụ nữ của tôi, 3.5 tỷ tôi không chỉ có thể miễn cho cô, hơn nữa còn cam kết cho cô sau này ăn ngon mặc đẹp, cho cô vô số tài nguyên giới giải trí, để cho cô trở thành người được hưởng trọn những thứ tốt đẹp nhất, mặt khác tôi còn có thể thả Đường Hân Minh ra ngoài bình an, để cho chị em các cô đoàn tụ. Về phần chị Đào, chỉ cần chị giữ miệng về chuyện hôm nay, chị vẫn có thể tiếp tục làm người đại diện, do đó có danh tiếng rộng mở, nhưng chị mà dám đem chuyện xảy ra hôm nay nói ra, tôi sẽ để chị biến mất mãi mãi trong giới giải trí!”
Vương Văn Long tựa như một vị đế vương, trong nháy mắt đã đưa số phận của ba người Trần Gia Bảo sắp xếp rõ ràng.
Chị Đào sợ hãi, nhịn không được rùng mình một cái.
Ngay khi Vương Văn Long đang lớn tiếng sắp xếp, đột nhiên, “xuy” một tiếng, Trần Gia Bảo bật cười, có lẽ những gì Vương Văn Long nói anh đều không để ý.
“Anh cười cái gì?” Vương Văn Long nhíu mày nói.
Trần Gia Bảo đứng lên, cười nói: “Tôi cười vì anh tự cho là đúng, càng cười anh không biết tự lượng sức mình, nếu tôi dám chủ động tìm anh, tự nhiên sẽ có biện pháp để khiến anh phải cúi đầu, vậy mà anh dám lên mặt như thế này, thực sự khiến tôi buồn cười.”
“Rượu mời không uống, muốn uống rượu phạt sao, nếu anh muốn chết, vậy tôi cho anh chết ngay bây giờ!” Sắc mặt Vương Văn Long nhất thời âm trầm xuống, đây là lần đầu tiên anh ta bị người khác coi thường như vậy, tức giận, cơ ở khóe mắt co giật, đột nhiên cầm điện thoại trên bàn làm việc, sắp xếp: “Gọi nhân viên bảo vệ tới đây, đúng rồi, nhất là đội trưởng an ninh Võ Hải Nam, để cho anh ta lập tức đến văn phòng của tôi!”
“Răng rắc” một tiếng, sau khi buông điện thoại xuống, Vương Văn Long khoái chí cười lạnh nói: “Anh chờ chết đi, Võ Hải Nam cũng không phải là đội trưởng bảo vệ bình thường, mà là một vị võ đạo cường giả thực sự, chờ Võ Hải Nam tới, cậu hãy chịu chết!”